BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 186

- Đằng ấy say hả, sao lại chửi bới như thế - Người coi rừng lên tiếng với

vẻ ngạc nhiên. - Điên rồi chắc?
- Say! ...Của mày đấy chắc, quân giết người đáng nguyền rủa, đồ thú vật,
thú vật, thú vật?
- À, cái tên này... ta lại cho một trận bây giờ!
- Tao cần đếch gì? Đằng nào cũng chết. Không có ngựa thì tao làm ăn gì
được? Cứ đánh chết tao đi. Chết đói hay chết đòn cũng thế thôi. Chết cả
nhà: vợ, con, mi cứ đâm chết hết cả đi... Nhưng liệu hồn, rồi chúng tao sẽ
hỏi tội mày.
Biriuc nhổm dậy.
- Đánh đi, đánh đi! - Người nông dân nói tiếp bằng một giọng cuồng nộ -
đánh đi, này, này, đánh đi (Con bé đang nằm trên sàn vội chồm dậy và nhìn
chằm chằm vào người nông dân). Đánh đi! Đánh đi!
- Im - Người coi rừng gầm lên và bước lên hai bước.
- Thôi, thôi, Fôma - Tôi kêu lên - Để mặc anh ta... mặc anh ta với Chúa.
- Tao không im đâu - Người nông dân bất hạnh nói tiếp - đằng nào cũng
chết thôi... Mày là quân giết người, đồ thú vật, sao mày không chết quách đi
cho thiên hạ nhờ. Nhưng cứ chờ đấy, mày cũng không làm mưa làm gió
được lâu nữa đâu! Người ta sẽ móc họng mày ra, cứ chờ đấy mà xem!
Biriuc túm lấy hai vai người nông dân... Tôi xông tới cứu con người đáng
thương kia.
- Ông đừng dính vào đây - Người coi rừng quát tôi.
Tôi không sợ những lời đe doạ của anh ta và đã toan giơ tay ra, nhưng tôi
ngạc nhiên hết sức thấy anh trở tay một cái, kéo tuột chiếc dây lưng trói
khuỷu tay người nông dân, túm lấy cổ áo gã, chụp chiếc mũ xuống sát tận
mắt gã, mở cửa và xô gã ra ngoài.
- Xéo đi cùng với con ngựa của mi! - Anh ta quát với theo - Và coi
chừng, lần sau nữa ta bắt được thì . . .
Anh ta trở vào nhà và bắt đầu loay hoay làm gì trong góc nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.