BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 279

vừa được làn mưa lấp lánh gột rửa. Không một tiếng chim hót: chim hót ẩn
náu hết và im tiếng. Chỉ thỉnh thoảng, chú sẻ ngô cất lên cái giọng giễu cợt,
ngân vang như tiếng rung của cái lục lạc bằng thép. Trước khi dừng lại ở
khu rừng phong này, tôi đã cùng con chó của tôi đi qua một khu rừng hoàn
diệp liễu cao. Nói thực tình, tôi không thích loại cây này lắm: thân nó màu
tím nhợt, lá xanh xám như màu kim loại, cây giương lá lên thật cao và xòe
ra trong không trung như cái quạt rung động. Tôi không ưa cái chuyển động
đung đưa bất tuyệt của những chiếc lá tròn luôm thuộm, dính một cách
vụng về vào những cọng lá dài. Cây hoàn diệp liễu chỉ đẹp vào đôi ba chiều
hè, khi nó vươn cao đơn độc giữa những bụi cây thấp, chặn ngang những tia
nắng đang ngả sang màu đỏ của vầng mặt trời đang lặn, và vừa loé sáng vừa
run rẩy, từ rễ đến ngọn tràn ngập một màu đỏ tía pha ánh vàng chỗ nào cũng
đều như nhau; hay vào một ngày sáng sủa có gió, cây lay động ồn ào và rì
rào trên nền trời xanh, và mỗi chiếc lá của nó vươn theo chiều gió, dường
như muốn bứt ra, bay đi và rong ruổi về nơi xa xăm. Nhưng nói chung tôi
không ưa loại cây đó và vì vậy tôi không dừng lại nghỉ trong khu rừng hoàn
diệp liễu, mà cố đi tới cánh rừng phong, trú dưới cái cây nhỏ cành xòe ra
ngay gần mặt đất, có thể che mưa cho tôi. Sau khi đã ngắm nghía thoả thích
cảnh vật xung quanh, tôi thiếp đi trong giấc ngủ êm đềm và say sưa mà chỉ
những người đi săn mới biết được.
Tôi không thể nói rõ là tôi ngủ bao nhiêu lâu, nhưng khi tôi mở mắt ra thì
cả rừng đã tràn ngập ánh sáng mặt trời và ở tất cả mọi phía, bầu trời xanh
tươi đã ló ra qua đám lá reo vui sung sướng và dường như bắn ra tia sáng.
Mây bị trận gió mạnh mới nổi lên dồn đuổi, đã lẩn trốn hết. Trời quang
tạnh, và trong không khí, ta cảm thấy cái hơi mát khô ráo đặc biệt khiến cho
trái tim ta tràn đầy hứng khởi, cái hơi mát hầu như bao giờ cũng báo trước
một buổi tối thanh tĩnh sau một ngày mưa gió. Tôi đã toan trở dậy và thử
vận may lần nữa thì bỗng nhiên mắt tôi dừng lại ở một hình dáng người
không nhúc nhích. Tôi nhìn kỹ thì thấy đó là một cô gái nông dân trẻ măng.
Cô ngồi cách tôi chừng hai chục bước, cúi đầu có vẻ nghĩ ngợi và hai tay
đặt trên đầu gối. Một bàn tay nửa nắm nửa mở, trên đặt bó hoa đồng lớn, cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.