BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 280

mỗi lần cô thở, bó hoa lại trượt xuống một chút trên cái váy bằng vải kẻ ô
vuông của cô. Chiếc sơ mi trắng sạch tinh, cài ở cổ và ở tay, ôm sát lấy thân
hình cô bằng những đường nếp nhỏ mềm mại. Hai nhánh hạt cườm to màu
vàng buông từ cổ xuống ngực cô. Cô gái nom rất kháu. Mái tóc dày màu
vàng tro tuyệt đẹp rẽ thành hai hình bán nguyệt chải chuốt cẩn thận, nằm
gọn dưới tấm khăn choàng hẹp màu đỏ thắm, chít gần sát tới vầng trán
trắng như ngà. Phần còn lại của khuôn mặt cô nhuốm một nước rám hồng
phơn phớt ánh vàng: chỉ có làn da rất mịn mỏng mới bắt màu nắng được
như thế. Tôi không thể nhìn thấy mắt cô, cô không ngước mắt lên, nhưng
tôi thấy rõ đôi lông mày cao thanh tú, hai hàng mi dài của cô: hai hàng mi
ươn ướt, và ở một bên má cô, một vệt nước mắt đã khô long lanh dưới ánh
mặt trời, vệt nước mắt dừng lại ngay sát cặp môi đã hơi nhợt đi. Toàn bộ cái
đầu xinh xắn của cô nom rất dễ ưa; ngay cả cái mũi hơi to và tròn cũng
không làm khuôn mặt xấu đi. Tôi đặc biệt ưa thích vẻ mặt cô: nó mới giản
dị và nhu mì làm sao, nó đượm buồn và đầy vẻ băn khoăn trẻ thơ trước nỗi
buồn của chính bản thân cô. Có lẽ cô chờ một người nào; trong rừng có
tiếng lắc rắc khe khẽ, cô lập tức ngẩng đầu lên và quay lại nhìn. Dưới bóng
chiều trong suốt, đôi mắt to, sáng, nhút nhát như mắt hươu của cô vụt sáng
loé lên trước mặt tôi. Cô lắng nghe giây lát, đôi mắt mở rộng không rời khỏi
phía có cái âm thanh yếu ớt vang tới, rồi cô thở dài, hơi ngoảnh đầu đi, càng
cúi thấp đau hơn nữa và bắt đầu chọn hoa một cách chậm chạp. Mí mắt cô
đỏ lên, đôi môi mấp máy với vẻ chua xót, và từ dưới hàng mi dầy rậm, một
giọt nước mắt lại lăn xuống, dừng lại bên má cô và loé sáng. Cứ như thế
khá lâu vẫn chưa có gì khác; cô gái đáng thương không nhúc nhích, chỉ
thỉnh thoảng cô dang hai tay ra với vẻ buồn bã và lắng nghe, luôn luôn lắng
nghe...Lại có tiếng động trong rừng, cô gái giật mình. Tiếng

động vẫn vang

tới không ngớt, mỗi lúc một rõ hơn, gần hơn, cuối cùng đã nghe thấy tiếng
bước chân quả quyết nhanh nhẹn. Cô vươn thẳng người lên và dường như e
sợ; luồng mắt chăm chú của cô run rẩy, rực lên vẻ chờ đợi. Bóng một người
đàn ông thấp thoáng lướt nhanh trong rừng. Cô nhìn chằm chằm, mặt bỗng
đỏ bừng lên, cô mỉm cười sung sướng, chứa chan hạnh phúc, cô toan đứng
lên nhưng rồi lại rũ người xuống, tái nhợt đi và bối rối. Mãi đến khi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.