BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 309

trợn lên, ôm con chim bồ câu trước ngực, trên bàn có cái lọ cắm hoa hồng
tươi... ông thấy đấy, tôi miêu tả tỉ mỉ như thế nào. Toàn bộ tấn bi hài kịch về
tình yêu của tôi diễn ra chính trong phòng khách ấy, trên

cái thềm đất ấy. Bà

chủ là một người xấu xí, trong họng luôn luôn bật ra tiếng khàn khàn tức
giận, bà ta tính tình cay nghiệt và lắm lời. Trong hai cô con gái, một cô là
Vêra, hoàn toàn không khác gì các tiểu thư bình thường trong huyện, cô kia
là, tôi mê Xôfia. Hai chị em có một phòng riêng, làm buồng ngủ cho hai
người. Ở đấy có hai chiếc giường con bằng gỗ giản dị, những bức chân
dung của các bạn trai và bạn gái vẽ khá xoàng bằng bút chì (trong số đó, nổi
bật lên bức chân dung một ông quí tộc vẻ mặt cương nghị lạ thường và chữ
ký càng cương nghị hơn; thời thanh niên, ông ta đã khiến cho những người
quen biết đặt bao nhiêu hy vọng lớn lao về ông ta, nhưng rút cục, cũng như
tất cả chúng ta, ông ta chẳng làm nên trò trống gì cả), hai bức tượng bán
thân của Gớt và Sinle, những cuốn sách Đức những vòng hoa đã khô héo,
và những vật lưu niệm khác. Nhưng tôi ít khi vào căn buồng đó và không
muốn vào: ở đấy, không hiểu sao tôi cảm thấy ngạt thở. Và thật kỳ lạ,
những lúc tôi mến Xôfia, nhất là lúc tôi ngồi quay lưng về phía nàng, hay
có lẽ là lúc tôi nghĩ và mơ tưởng đến nàng, đặc biệt là buổi tối, trên bậc
thềm đất. Lúc đó, tôi nhìn hoàng hôn, nhìn cây cối, nhìn những chiếc lá nhỏ
màu xanh tươi đã tối đi, nhưng vẫn còn hiện rõ trên nền trời màu hồng.
Trong phòng khách, Xôfia ngồi bên chiếc đàn pianô và không ngừng định
đi đánh lại một câu nhạc mà nàng ưa thích, câu nhạc vừa trầm tư, vừa say
mê của Bithôven. Bà lão độc ác ngồi ngáy đều đều trên đi văng.
Trong phòng ăn tràn ngập ráng chiều đỏ rực, Vêra loay hoay pha trà. Ấm
xamôva rít lên một cách tinh quái, như có điều gì vui sướng. Những chiếc
bánh bơ bị bẻ gẫy phát ra tiếng lắc cắc vui tai, thìa chạm lanh canh vào
chén. Con chim kim tước đã hót đến điếc tai suốt cả ngày, giờ đột nhiên im
tiếng, chỉ thỉnh thoảng líu lo vài tiếng như hỏi han đều gì. Một đám mây
nhỏ bé, trong và nhẹ trôi qua, để rớt xuống tài giọt mưa... Còn tôi cứ ngồi
nghe, nghe và nhìn, tim tôi rạo rực, và tôi lại có cảm giác rằng tôi yêu.
Chính do ảnh hưởng của một tối như thế mà có lần tôi đã nói với bà già, xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.