BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 339

bỏ người ta mà đi! Quàng tấm khăn lên đầu và bỏ đi. Mà lâu nay vẫn được
quí trọng không kém gì một bà quí tộc...
- Em cho rằng giá đừng làm như thế lại hay hơn - Masa ngắt lời ông?
- Đừng là thế nào? Từ một ả Digan giang hồ, bỗng chốc trở thành một bà
quí tộc mà lại không thiết là thế nào? Một người dòng dõi tiện dân như cô
mà lại không thiết điều ấy là thế nào? Nói như vậy mà có thể tin được ư? Ở
đây nhất định có sự phản bội ẩn náu ở bên trong, nhất định có sự phản bội!
Ông lại sôi lên.
- Em không hề có ý định bội bạc gì cả, mà trước đây cũng thế. - Masa nói
bàng giọng du dương, rành rẽ. - nhưng em đã nói với ông rồi đấy: nỗi buồn
xâu xé lòng em.
- Masa? - Tsertôpkhanôp kêu lên và đấm vào ngực mình - Này thôi đi,
hành hạ người ta thế đủ rồi... đủ rồi đấy! Thề có Chúa trời chứng giám. Cô
thử nghĩ xem Tisa sẽ nói thế nào; cô cũng nên thương anh ấy mới chứ!
Ông cho em gửi lời chào Tikhôn Ivanôvits và nói giùm với anh ấy rằng...
Tsertôpkhanôp vung hai tay lên.
- Không, cô nói dối, cô không thể đi được đâu? Gã Iaff của cô đừng có
hòng mong chờ cô đến với hắn!
- Ông Iaff... - Masa định nói...
- Ông iếc gì cái thằng Iaff ấy - Tsertôpkhanôp nhại nàng - Nó là thằng
gian giảo, đểu cáng nhất trần đời, và mặt mũi như con khỉ ấy!...
Tsertôpkhanôp lồng lộn suốt nửa giờ với Masa, khi thì tới sát cạnh nàng,
khi thì nhảy lùi ra xa, khi thì vung tay dọa đánh nàng, khi thì cúi rạp xuống
cầu xin nàng, khóc lóc, quát mắng...
- Em không thể chiều ý ông được. - Masa nhắc lại - em buồn phiền lắm...
buồn héo ruột héo gan - Mặt nàng dần dần có vẻ thờ ơ gần như ngái ngủ,
đến nỗi Tsertôpkhanôp phải hỏi nàng là phải chăng nàng bị bỏ thuốc mê.
- Buồn - nàng thốt lên lần thứ mười.
- Này, nếu tôi giết cô thì sao? - Ông bỗng quát lên và rút khẩu súng lục
trong túi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.