BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 340

Masa mỉm cười, mặt nàng tươi tỉnh hẳn lên.
- Có sao đâu? Cứ giết đi, Pantêlây Êrêmêits: tuỳ ông thôi, nhưng quay trở
lại thì nhất định là không thể được.
- Cô không trở về? - Tsertôpkhanôp lên cò súng.
- Em không trở về đâu, anh thân mến ạ. Muốn thế nào thì thế, em không
về đâu. Em nói dứt khoát đấy.
Tsertôpkhanôp bất ngờ giúi khẩu súng lục vào tay nàng và ngồi xổm
xuống đất.
- Được, thế thì em cứ giết tôi đi, không có em tôi không thiết sống nữa.
Tôi đã bị em khinh ghét, vì thế tôi khinh ghét hết thảy mọi thứ trên đời.
Masa cúi xuống, nhặt bọc hành lý của mình lên, đặt khẩu súng lục xuống
cỏ, không để miệng nòng chĩa về phía Tsertôpkhanôp, và tiến lại gần ông.
- Chao ôi, anh thân mến, anh buồn phiền cái nỗi gì mới được chứ? Anh
còn chưa biết bọn gái Digan chúng em sao? Tính bọn em nó vốn thế, quen
nết đi rồi. Khi mối sầu chia ly đã trỗi dậy trong lòng, gọi cái hồn về viễn xứ
thì còn ở lại sao được? Anh hãy nhớ mãi Masa của anh, anh sẽ không thể
tìm được người bạn gái khác như thế đâu, và em cũng sẽ không quên anh,
con chim ưng của em; nhưng cuộc sống chung của hai ta đã chấm dứt rồi!
- Anh đã yêu em, Masạ ạ. - Tsertôpkhanôp nói lí nhí, những ngón tay
bưng lấy mặt. . .
- Em cũng đã yêu anh, Pantêlây Êrêmêits thân yêu ạ?
- Anh đã yêu em, giờ đây anh vẫn yêu em đến điên rồ, đến mê mụ, và giờ
đây anh sẽ nghĩ thế nào về việc em tự dưng bỏ anh và đi lang bạt khắp thế
gian, mà không có duyên cớ gì. Anh cho rằng nếu anh không nghèo khổ thì
hẳn là em sẽ không bỏ anh đâu!
Nghe những lời ấy, Masa chỉ nhếch mép cười.
- Thế mà trước kia anh vẫn bảo em là người không vụ lợi kia đấy! - Nàng
nói và dang thẳng cánh vỗ mạnh vào vai Tsertôpkhanôp.
Ông đứng bật dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.