BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 341

- Này, em cũng nên cầm một ít tiền của anh đi mà tiêu, chứ trong túi

không có một xu thì làm thế nào? Nhưng tốt hơn hết là em hãy giết anh đi!
Anh nói thực với em đấy: cứ giết luôn anh đi cho rồi?
Masa lại lắc đầu.
- Giết anh ư? Để rồi đi đầy ở Xibêri ư, anh thân yêu?
Tsertôpkhanôp giật mình.
- Té ra chỉ vì thế, chỉ vì cô sợ phải đi tù khổ sai...
Ông lại nằm vật xuống cỏ.
Masa lẳng lặng đứng cạnh ông. Em thương anh, Pantêlây Êrêmêits ạ. -
Nàng vừa nói vừa thở dài - anh là người tốt... nhưng chẳng làm thế nào
được: vĩnh biệt anh!
Nàng quay đi và bước hai bước. Đêm đã xuống, và những bóng đen mờ
nhạt đã từ khắp nơi tràn đến. Tsertôpkhanôp chồm dậy nhanh như cắt và
chộp lấy hai khuỷu tay Masa từ phía sau.
- Thế ra mi bỏ đi thật ư, đồ rắn độc? Đến với Iaff!
- Vĩnh biệt! - Masa nhắc lại bằng một giọng đầy sức truyền cảm và gay
gắt, rồi nàng vùng ra khỏi tay ông và lại đi.
Tsertôpkhanôp nhìn theo nàng, chạy tới chỗ đặt khẩu súng lục, vồ lấy
khẩu súng, nhắm và bắn... Nhưng trước khi bóp cò, ông hếch cao tay lên
một chút: viên đạn bay vèo qua trên đầu Masa.
Nàng vừa đi vừa ngoái lại nhìn và tiếp tục đi, dáng khệnh khạng như trêu
tức ông.
Ông bưng kín mặt và vùng chạy theo...
Nhưng ông chạy chưa được năm chục bước thì đột nhiên dừng lại như bị
chôn chân tại chỗ. Một giọng quen thuộc, quá quen thuộc vang đến tai ông.
Masa hát: "Đời tươi trẻ, đời đáng yêu". - Nàng hát. Mỗi âm thanh tự nó lan
rộng ra trong không trung đầy bóng tối, nghe ai oán và nồng nhiệt.
Tsertôpkhanôp lắng tai nghe. Tiếng hát xa dần, xa dần, khi thì lặng đi, khi
thì lại văng vẳng từ xa đưa tới, nhưng vẫn tuôn chảy thành dòng nóng hổi. .
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.