132, 135 và 139, ngày 5, 8, 10, 12, 15 và 19
tháng Năm 1842
Ký tên: M
ộ
t n
g
ư
ờ
i d
â
n
t
ỉ
n
h R
a
n
h
TUYÊN NGÔN TRIẾT HỌC
CỦA TRƯỜNG PHÁI LỊCH SỬ PHÁP QUYỀN
Quan điểm tầm thường coi trường phái lịch sử là một sự phản ứng chống lại
tinh thần hời hợt của thế kỷ mười tám. Tính phổ cập của quan điểm này tỷ lệ
nghịch với tính đúng đắn của nó. Thế kỷ mười tám chỉ sản sinh ra một sản phẩm
mà đặc điểm căn bản là tính chất hời hợt, và sản phẩm duy nhất hời hợt ấy chính
là trường phái lịch sử.
Trường phái lịch sử đã biến việc nghiên cứu các nguồn tài liệu gốc thành
khẩu hiệu của mình, nó đã đưa việc say mê nguồn tài liệu gốc lên tới mức cực
đoan, - nó đòi hỏi người bơi chèo không bơi theo dòng nước, mà bơi theo nguồn
của con sông. Vì vậy, nó phải thừa nhận là đúng đắn việc chúng ta quay trở lại
nguồn gốc của nó, quay trở lại pháp quyền tự nhiên của Hu-gô. Triết học của nó
đi trước sự phát triển của nó, vì thế chúng ta sẽ phí công vô ích khi tìm kiếm triết
học ngay trong bản thân sự phát triển của nó.
Một giả tưởng thịnh hành của thế kỷ mười tám đã coi trạng thái tự nhiên là
trạng thái chân chính của bản tính con người. Thời đó, người ta đã muốn tận mắt
nhìn thấy tư tưởng của con người và với mục đích đó người ta đã sáng tạo ra hình