C. MÁC VÀ PH. ĂNGGHEN TOÀN TẬP - TẬP 1 - Trang 20

quan để làm việc đó, - ví dụ như một đứa trẻ không có khả năng ký kết các hiệp
ước, - không, đó chỉ là vì ý chí lương thiện của người ấy, phương thức tư tưởng
của người ấy bị nghi ngờ. Một nhà nước đạo đức giả định rằng các thành viên
của nó phải có phương thức suy nghĩ của nhà nước, ngay cả khi họ tham gia phái
đối lập chống lại
cơ quan nhà nước, chống lại chính phủ. Nhưng, trong một xã hội trong đó có một
cơ quan nào đó cứ tưởng mình là người duy nhất, độc nhất nắm được lý trí của
nhà nước và đạo đức của nhà nước, trong một chính phủ tự đem mình ra đối lập
về nguyên tắc với nhân dân, và vì vậy coi phương thức suy nghĩ chống nhà nước
của mình là một phương thức suy nghĩ phổ biến, bình thường, - trong một chính
phủ như thế thì lương tâm bị cắn rứt của tập đoàn làm chính trị bịa ra những đạo
luật về khuynh hướng, những đạo luật trả thù, trừng phạt cái phương thức suy
nghĩ mà thật ra chỉ một mình các thành viên trong chính phủ mới có. Những đạo
luật truy nã nguyên tắc thì lấy sự vô nguyên tắc, lấy quan điểm phi đạo đức, vật
chất - thô bạo, về nhà nước làm nền tảng. Những đạo luật đó là tiếng kêu không
có ý thức của một lương tâm bị cắn rứt. Và một đạo luật như thế được thực hiện
như thế nào? Bằng một thủ đoạn còn đáng căm phẫn hơn cả bản thân đạo luật ấy:
bằng những tên đặc vụ hoặc bằng cách thỏa thuận trước để coi toàn bộ các
khuynh hướng văn học là những khuynh hướng đáng ngờ vực - một sự thỏa thuận
mà trong đó dĩ nhiên vẫn xảy ra việc theo dõi xem một cá nhân nào đó thuộc về
khuynh hướng nào. Giống như trong đạo luật truy nã khuynh hướng, hình thức
của lập pháp mâu thuẫn với nội dung;
giống như chính phủ ban hành đạo luật
này điên cuồng chống lại cái mà bản thân nó đại biểu, tức là chống phương thức
suy nghĩ chống quốc gia, - trong mỗi trường hợp cá biệt cũng vậy, đối với các
đạo luật của mình, chính phủ dường như là một thế giới bị lộn mặt trái ra ngoài,
bởi vì nó áp dụng một biện pháp hai mặt. Cái đối với mặt này là luật pháp, thì đối
với mặt kia là sự vi phạm luật pháp. Ngay bản thân các đạo luật do chính phủ
ban hành đã là sự đối lập trực tiếp với cái mà nó nâng lên thành luật.

Bản chỉ thị mới về kiểm duyệt cũng bị lầm lạc trong phép biện chứng này.

Nó rơi vào sự mâu thuẫn khi nó buộc các nhân viên kiểm duyệt phải làm tất cả
những cái mà báo chí bị nó buộc tội là những hành động chống quốc gia.

Ví dụ, bản chỉ thị cấm những tác gia không được ngờ vực phương thức suy

nghĩ của những người cá biệt hoặc của toàn bộ các giai cấp - nhưng lại cho phép
các nhân viên kiểm duyệt phân tất cả các công dân ra thành những người bị tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.