hoàn thiệ. Nhữg vùng đ?m lầ đư?c tiêu nướ; thay cho chúng, xuấ hiệ nhữg cánh đ?ng đ?p đ? và nhữg thành
phốtráng lệ và trư?c hế, bả thân con ngư?i cũg không còn là mộ vũg lầ thố rữ, không còn là mộ đm đ?t hoang
cằ cỗ, có hạ. Các vịhãy nhìn xem, linh hồ củ con ngư?i đng vang lên mộ âm đệ nhị nhàng như thếnào, ngay
cảtrong mộ công việ thấ hèn nhấ, từkhi mà
con ngư?i hiế thân cho lao đ?ng! Nhữg hoài nghi, ướ vọg, đu buồ, hoang mang, ghê tở, thậ chí cảthấ vọg nữ
- tấ cảnhữg thứnày, giốg nhưnhữg con chó ngao dướ đ?a ngụ, đng bao vây linh hồ củ ngườ làm công nhậ
nghèo khổ cũg như củ mọ ngườ khác, nhưng anh ta vẫ dũg cả tiế hành công việ củ mình, và bọ chúng chỉcòn
gầ gừrút lui vềđ?a ngụ xa xôi. Con ngư?i giờđy đ trởthành con ngư?i; ngọ lử thiêng củ lao đ?ng tác đ?ng vào
anh ta nhưmộ ánh lử khai quang đ?t cháy trong ngọ lử thiêng liêng và sáng rự củ mình mọ đề bẩ thỉ và
cảkhông khí bịlây dịh nặg nềnhấ... Sung sướg thay kẻnào tìm đư?c công việ hợ vớ tâm hồ; ngườ đ không cầ
đ?n mộ ân tứnào khác. Ngư?i đ có công việ, có mụ tiêu trong đ?i; anh ta đ tìm đư?c mụ tiêu đ, bịnó hấ dẫ, và
cuộ sốg củ anh ta giờđy như mộ dòng nướ tựdo chả theo con sông đo ởgiữ đm bùn lầ nướ đ?ng củ sựnghèo
khố củ loài ngườ, - con sông này dẫ nướ đ?ng chả ra từnhữg bụ lau sậ xa xôi nhấ và biế đm bùn hôi thố
thành cánh đ?ng cỏmàu mỡxanh rờ. Lao đ?ng là cuộ sốg; vềthự chấ, anh không có nhữg nhậ thứ nào khác
ngoài nhữg nhậ thứ có đ?ợ nhờlao đ?ng; mọ thứcòn lạ đ?u là giảthuyế, là đ?i tượg củ các cuộ tranh cãi mang
tính chấ kinh việ, là cuộ sốg trên mây và là sựchìm ngậ trong dòng nư?c xoáy lô-gích vô tậ, - cho đ?n khi
chúng ta thểnghiệ nhữg kiế thứ đ trong thự tếvà củg cốchúng. Nhữg hoài nghi, dù thuộ vềloạ nào chăg nữ,
cũg đ?u chỉcó thểđư?c giả quyế thông qua hoạ đ?ng…Các thầ tu xưa có câu ngạ ngữtuyệ vờ: laborare est
orare, lao đ?ng chính là thờcúng. Cuố Phúc âm cổ hơ bấ kỳsách Phúc âm nào đư?c truyề bá trong các buổ
thuyế giáo, đ là cuố Phúc âm không đ?ợ nói ra, không đ?ợ trình bày trong các buổ thuyế giáo, nhưg vĩh cử,
không bao giờtắ: hãy lao đ?ng và tìm sựmãn nguyệ trong lao đ?ng. ôi, con ngườ, lẽnào trong trái tim anh lạ
không có tinh thầ củ sựhoạ đ?ng, sứ mạh củ lao đ?ng, cái sứ mạh đng cháy như mộ đ?ng lử âm ỉ nó không đ?
cho anh yên tĩh chừg nào anh chưa phát triể nó, chừg nào anh chư in sâu nó vào trong nhữg hoạ đ?ng chung
quanh mình? Tấ cả nhữg gì hỗ loạ, hoang vu, anh phả chỉh đ?n lạ, phả đề tiế, làm cho chúng trởnên canh tác
đư?c, bắ chúng phả thuầ phụ anh và trởnên màu mỡ Khắ nhữg nơ nào anh thấ không có trậ tự nơ đ có kẻthù
lâu đ?i củ anh; hãy tấ công ngay vào nó, thầ phụ nó, kéo nó ra khỏ thếlự củ sựlộ xộ, bắ nó phả phụ tùng quyề
lự củ mình – quyề lự củ lý trí và củ lẽtrờ ! Nhưng tôi khuyên: trướ hế, hãy tấ công vào sựdố
nát, sựngu xuẩ, sựtàn bạ; dù anh thấ chúng ởnơ nào, anh hãy đnh gụ chúng mộ cách không mệ mỏ, mộ cách
khôn khéo, chớcó yên tâm khi anh còn sốg và chúng còn sốg, hãy đnh gụ chúng, hãy đnh gụ chúng, hãy vì
Thư?ng đ? mà đnh gụ chúng! Hãy hành đ?ng khi còn ban ngày: đm sẽđ?n và sẽkhông ai còn có thểlàm việ
đ?ợ. - Bấ kỳmộ lao đ?ng chân thự nào cũg là thiêng liêng: nó là mồhôi trên mặ anh, mồhôi củ bộóc và trái
tim; thuộ vềnhữg cái này có cảnhữg tính toán củ Kê-ple, những suy nghĩcủ Niu-tơ, có tấ cảmọ khoa họ, có tấ
cảnhữg bài ca anh hùng đ vang lên trong mộ thuởnào đ, có mọ chiế tích anh hùng, có mọ biể hiệ củ sựtuẫ nạ