CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 162

Cô nhìn xuống bản báo cáo của mình và nhận ra là cô đã đục

thủng nó. Cô hẳn đã tiếp tục chọc chọc nó, Norman Bates

(1)

của các

bản phân tích số liệu thống kê. “Tuyệt,” cô nói và cố xé các tờ
giấy ra. Trang đầu tiên xé toạc, và điện thoại của cô rung lên, cô
nhấc nó lên và gầm lên, “Minerva Dobbs,” lần này sẵn sàng chọc
thủng người gọi tới.

“Chào buổi sáng, Minerva,” Cal nói, và toàn bộ không khí chạy

hết ra khỏi phổi của cô. “Làm sao cô kiếm được cái tên khủng
khiếp thế?”

Thở. Thở sâu. Thở thật sâu.

“Ồ,” cô nói. “Chuyện này hay đây. Thương tiếc cho tên của tôi từ

một anh chàng có tên Calvin.” Mình không quan tâm anh ta gọi điện.
Mình hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi chuyện này.
Tim cô đang
đập mạnh đến nỗi cô tin chắc là anh có thể nghe thấy nó qua điện
thoại.

“Tôi được đặt tên theo ông chú giàu có Robert của tôi,” Cal nói,

“mà chuyện hóa ra lại là hoàn toàn vô ích vì ông ấy đã để lại mọi thứ
cho các chú cá voi. Lý do của cô là gì?”

“Mẹ tôi muốn có một nữ thần,” Min nói yếu ớt.

“Chà, bà đã có rồi đấy,” Cal nói. “Tôi rút lại lời vừa nói, đó là cái

tên phù hợp với cô.”

“Và mẹ của bố tôi tên là Minnie,” Min nói, cố quay lại cách nói

chuyện tự nhiên, và không bối rối. “Đó là một sự thỏa hiệp. Tại sao
tên anh không phải là Robert?”

“Tôi đặt theo tên cuối cùng của ông ấy,” Cal nói. “Thế là tốt.

Tôi không thể thấy bản thân mình là một Bob.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.