“Khá giống cuộc đời anh dạo này,” Cal nói. “Nói về chuyện đó,
có gì anh cần biết về gia đình em trước khi anh tới đó không?”
“Anh không phải làm chuyện này đâu,” Min nói.
“Minerva, anh đang đến đó đấy. Hãy giúp anh chuẩn bị đối
phó với bố mẹ em, làm ơn đi.”
“Không có gì cả, thực đấy,” Min nói. “Mẹ em luôn luôn lịch sự, và
bố em cũng chẳng nói nhiều nếu anh không chạm trúng mạch.
Đừng chạm trúng mạch.”
“Được rồi,” Cal nói. “Anh được có cái danh sách đó không?”
“Lừa gạt bảo hiểm, những người trẻ tuổi muốn có công việc của
ông, âm nhạc sau 1970 và ngủ với con gái ông.”
“Ngủ với con gái ông,” Cal cân nhắc.
Min gật đầu. “Bố em sẽ cho rằng anh đang cố làm hư em.”
“Bố em là một quan tòa nhân cách kiên định,” Cal nói. “Thế còn
mẹ em?”
“Chà, thông thường thì bà sẽ ngắm anh cho vị trí con rể tiềm
năng. Sẽ có một bài kiểm tra ở món tráng miệng.”
“Viết hay nói?”
“Nói.”
“Tốt. Nói thì anh giỏi.” Sự im lặng kéo dài cho đến khi anh lên
tiếng trở lại, “Anh không có ý nói như thế.”
Min nhìn thẳng về phía trước. “Rồi sẽ ổn cả thôi. Sẽ không có
bài kiểm tra nào đâu. Lúc này mẹ em đang có những thứ khác trong