CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 86

“Con cũng vậy, con yêu ạ,” bà Nanette nói, xem xét cô con gái lớn

của mình. “Mẹ rất tự hào về con, con biết mà. Con có một vết
nhòe trang điểm trên má kìa. Gì thế?”

“Ôi, trời đất quỷ thần ơi.” Min đóng cửa lại sau lưng. Cô kéo

khóa váy, để nó rơi xuống tấm thảm vàng và nhìn kỹ mình trong
chiếc gương khung vàng. “Mày không tệ thế đâu,” cô tự nói với
mình, vẻ không tin tưởng lắm. “Mày chỉ phải tìm một người đàn ông
thích những phụ nữ cực kỳ khỏe mạnh thôi.”

Cô cởi chân váy dài màu oải hương khỏi chiếc móc treo màu vàng

và bước vào bộ váy, cẩn thận không làm rách những xếp nếp nhỏ ở
đuôi, hóp bụng vào để cài nút. Rồi cô chui tay vào chiếc áo bằng sa
màu oải hương và cài những chiếc khuy nhỏ xíu, kéo căng các thớ vải
ra trên ngực khiến cho áo lót trắng của cô hiện ra ở mép chiếc cổ
vuông trễ. Cô lắc ống tay áo, và làn vải sa phủ xuống bàn tay
thành các lớp xếp nếp rộng mà cô sẽ quệt phải mọi thứ ở bữa tiệc.
Chiếc áo cũng phình lên trên hông cô với nhiều xếp nếp hơn ở
hai bên. “Ồ, phải rồi,” cô nói. “Rộng thêm ở hông. Không bao giờ là
vừa cả.”

Rồi sau đó cô cầm chiếc áo nịt lên. Nó làm từ sa-tanh màu

xanh biển lẫn với màu oải hương được buộc bằng các dải ruy băng
màu oải hương. Chất vải đẹp đến nỗi khi Diana chọn nó sáu tháng
trước, Min cũng đã thuê thợ may để may một chiếc chăn bông cho
cô từ loại vải ấy. Giờ thì cô nhìn vào chiếc váy nịt nhỏ xíu và nghĩ,
Mình sẽ phải mặc cái chăn bông. Cái áo này không bao giờ vừa
người được.
Cô hít một hơi thật sâu và mặc chiếc áo nịt ngực quanh
người. Nó đẩy ngực cô cao lên choáng váng nhưng rồi không thể gặp
lại nhau ở giữa tới gần năm phân. Carb. Cô nghĩ đến Cal Morrisey
và bánh mì của Emilio một cách bực dọc. Sau đó, cô cố làm mượt lớp
kem nền mà không làm lộ ra vết bầm và đi vào phòng thử đồ để
đối diện với mẹ cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.