CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 172

Bách Giai ngồi xổm xuống, vuốt ve con chó nhỏ đang gặm củ cà rốt dưới
sàn nhà.

Con chó con ấy đã cắn nát bấy củ cà rốt, dưới đất vương vãi toàn vụn cà rốt
và nước đãi của nó.

Tôi cũng ngồi xuống xem, con chó này tuy còn bé, nhưng dáng vóc có vẻ
rất cường tráng, tinh lực dồi dào, mặt mũi không ngờ lại giông giống A
Thác, tôi bật cười thành tiếng, rồi lại liếc nhìn A Thác một cái, anh ta khẽ
gật đầu, chắc đã biết tôi đang nghĩ gì.

“Vẫn chưa biết, A Châu bảo anh đặt tên nó là Tiểu Châu Châu, nhưng nó là
con trai mà, gọi thế nó sẽ giận đấy.”

A Thác lấy nổi ra, đặt lên bếp điện từ.

“Vui quá nhỉ, em có thể đặt giúp cu cậu này một cái tên không?” Bách Giai
lấy ngón tay chọc chọc vào bụng con chó, vui vẻ cười lên khanh khách.

“Chuyện này, chậc, thực ra anh vốn định để Tư Huỳnh đặt tên cho nó, vì
em ấy cũng quen với cô nàng A Châu kia?” A Thác giúp Tư Đình, Niệm
Thành lấy những lon đồ uống lớn ra khỏi túi, tất nhiên còn có cả một cái
bánh kem nữa.

“Tư Huỳnh, để tên cho tớ đặt được không, tớ muốn gọi nó là Cà Rốt quá đi
mất!” Bách Giai nhõng nhẻo với tôi.

Tất nhiên tôi cười cười gật đầu: “Thì cứ gọi nó là Cà Rốt đi.”

Tôi ngồi trên giường A Thác, thấy trên đầu giường để mấy quyển album và
sách kỷ niệm tốt nghiệp, bèn bật đèn đầu giường lên, tiện tay lấy ra một
quyển album lật xem. Bốn người còn lại thì bắt đầu đổ nước nấu lẩu. Bách
Giai kể với A Thác tôi đang viết tiểu thuyết mạng, cho anh ta thành một
nhân vật phụ tương đối đặc sắc, A Thác lúng túng cười cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.