CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 195

Trạch Vu đang vác túi ngủ, đóng cửa chiếc ô tô đỗ ven con đường vòng
quanh trường.

“Ồ, chào em.” Trạch Vu chấy tôi đứng trước cửa trung tâm hoạt động, liền
vẫy vẫy tay.

“Tiền bối, chúc mừng năm mới.” Tôi vẫy vẫy tay, lòng vui khôn tả.

“Đúng rồi, suýt nữa anh quên mất, chúc mừng năm mới.” Trạch Vu đi về
phía tôi, vẻ mặt hơi thất vọng: “Nhưng mà, em sắp về à?”

“Vâng, một mình trên đấy chán chết đi được.” Tôi thừa nhận, đầu óc tôi
không được nhanh nhạy cho lắm, không kịp thời nghĩ ra lý do nào hay ho
để đã đi rồi lại quay lại.

“Buồn ngủ chưa?” Trạch Vu hỏi, rồi đi về phía thang máy gần cửa, ấn nút.

Tôi lắc đầu. Chuyện này thì là thật, kể cả có về ký túc xá, thì việc đầu tiên
tôi làm cũng là viết tiểu thuyết.

“Nếu vậy, có thể nói chuyện với anh được không?” Trạch Vu cười buồn,
cửa thang máy mở ra.

Tôi trợn to mắt, muốn nhìn ra được ý nghĩa ẩn chứa bên trong nụ cười buồn
ấy của anh.

Anh rất mệt mỏi, mắt hơi thâm quầng, trong mắt cũng có cả vài tia máu.

Xem ra, có một đống tâm sự nặng nề đang chồng chất trên tấm lưng mệt
mỏi của anh.

“Xin em đấy, đừng để nguyện vọng đầu tiên của anh trong năm mới lại tan
tành ngay.” Trạch Vu bước vào thang máy.

Tất nhiên tôi lại quay về cái ổ của câu lạc bộ hùng biện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.