CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 247

Đối với Bách Giai, được ở trong nhà chân mệnh thiên tử, cùng con chó của
người ấy đợi người ấy trở về, tất nhiên là quyết định hạnh phúc nhất rồi.

Nhưng tôi lại không thể nào vui nổi. Tôi hiểu rõ, mình đang ghen với cô
bạn thân.

“Đừng buồn, tớ vẫn thường xuyên ở đây mà… bằng không ai cho tớ mượn
xem báo cáo chứ, hì hì.” Bách Giai ôm tôi, véo má tôi một cái rồi nói:
“Trạch Vu nhất định sẽ đỗ vào đại học Giao Thông, ngày mai tớ sẽ tắm rửa
trai giới cùng cậu, sau đó tụng kinh xem bảng kết quả, thế nào hả, nghĩa khí
chưa? Anh ấy mà được tuyển thì cậu còn vui hơn tớ rồi!”

Tôi gật gật đầu, véo lại má Bách Giai.

Trong lòng thầm áy náy, sao mình lại ghen với một người bạn thân thiết
như vậy chứ.

Ngày Chủ nhật, tôi quả thật cùng Bách Giai ăn chay cả ngày, yên phận ở
trong phòng, viết tiểu thuyết nửa ngày rồi xem VCD phim truyền hình Nhật
Bản nửa ngày, không theo A Thác đến tiệm giặt là ăn uống thịnh soạn nữa.

Đến tối, lúc cùng tản bộ ven bờ hồ Trúc sau khi ăn cơm, Bách Giai đề nghị
hay là đi mua nước tiên thảo mật ong hiệu Thái Sơn cúng Thổ địa, tôi nghĩ
thấy cũng phải, giờ phút cuối cùng tuyệt đối không thể có điều gì ân hận,
một chút đồ cúng này không thể thiếu được.

Vậy là chúng tôi ra cổng trường, đến cửa hàng 7 – Eleven sau miếu Thổ địa
mua nửa tá nước tiên thảo mật ong hiệu Thái Sơn.

Khi chúng tôi vào trong miếu định gieo quẻ coi bói, bỗng thấy A Thác đang
đốt vàng mã trước cái lò bằng gạch, còn Cà Rốt thì ngồi chồm hỗm cạnh
chân anh trầm tư suy ngẫm triết lý cuộc đời của một chú chó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.