CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 261

“Phì, nếu không ngủ được, tớ có thể ôm cậu, kể chuyện cho cậu nghe.”
Niệm Thành uể oải trở mình, nhìn chúng tôi với ánh mắt ám muội.

“Bớt hoa lá cành đi! Niệm Thành, tớ sẽ mách bạn gái cậu!” Tôi và Bách
Giai cùng lúc vừa cười vừa mắng.

Niệm Thành hừ một tiếng, ngoan ngoãn ngủ tiếp.

“Sau khi Tư Đình về nghỉ hè, trong phòng bớt đi rất nhiều tiếng động”,
Bách Giai nói, nghịch ngợm con hươu cao cổ cạnh gối tôi.

“Ừm, đặc biệt là giọng nói oang oang của cậu ấy.” Tôi cười cười.

“Mấy hôm nữa, A Thác đi núi Thành Công huấn luyện tân binh, tớ cũng sẽ
về Đài Bắc. Có một công việc phụ đạo tại nhà (2) trong mùa hè này.”

“A Thác có phải là không về nữa đâu.” Tôi nói.

“Tớ biết rồi, ai thèm nói mấy chuyện này với cậu chứ!” Bách Giai thúc tôi
một cú.

“Cứ nghĩ đến cảnh anh ấy ngô ngô ngọng ngọng đứng trên thảo nguyên
châu Phi, cầm giáo cùng thổ dân đi săn bắn là lại thấy tức cười! Nhất định
anh ấy sẽ trở thành bạn thân với rất nhiều thổ dân quái dị cho xem! Hì hì!”
Càng nghĩ tôi càng thấy buồn cười.

“Ừm, nhất định là thế”. Bách Giai cũng cười cười.

“Nếu giữa đường anh ấy gặp phải sư tử, biết đâu lại gặp được ông bố vợ
đến giải vây. Tôi càng nói càng hưng phấn.

“Ừm, có thể lắm.” Bách Giai gật đầu.

“Cũng không chừng A Thác vừa khéo gặp phải chiến tranh giữa các bộ lạc,
sau đó tình cờ cứu được con gái tù trưởng, kế đó tù trưởng hết sức cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.