CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 275

Cả ngày nó đều ở bên ngoài lượn lờ, khi nào đói bụng mới mò về, tự mình
vào bếp tìm cách mở tủ lạnh kiếm thức ăn, có lúc còn dẫn theo lũ chó
hoang mèo hoang khác về nhà, ăn uống no say một chặp rồi lại nghênh
ngang dẫn lũ bạn chó bạn mèo ấy đi chơi, mệt lử mới về, chơi hứng lên thì
qua đêm bên ngoài luôn.

“Nhìn chó có thể biết được chủ nó là cái loại gì rồi! Cậu bạn kia của con
nhất định rất thích thể hiện đúng không?”

Bố tôi hứng thú quan sát con Cà Rốt, nó đang ngồi ị trên cái ti vi ngoài
phòng khách.

“Anh ấy còn lâu mới thích thể hiện, chó của loại người ấy nuôi là oải nhất
đấy!” Tôi nói: “A Thác là một người rất tôn trọng bạn bè, vì vậy bạn bè anh
ấy toàn những người rất quái.”

“Thế con cũng là một trong số đó rồi.” Bố cười ha hả, Cà Rốt không chút
do dự nhảy từ trên nóc ti vi xuống.

“Đúng vậy, A Thác nói con đã cứu vớt anh ấy, lại còn là một cô gái đi xe
mô tô, còn dùng tay bắn pháo thăng thiên rất giỏi nữa!” Tôi dương dương
đắc ý, lấy giấy báo gói cục phân chó trên nóc ti vi vào.

Lại thêm một tuần nữa, một tối A Thác gọi điện cho tôi từ núi Thành Công,
hẹn thời gian đi ăn cơm.

Theo lý mà nói, trong kỳ huấn luyện tân binh hầu như không có thời gian
rảnh và cơ hội liên lạc với bên ngoài, nhưng tôi chưa bao giờ nghi ngờ năng
lực khiến cấp trên, đồng đội yêu mến của A Thác, về mặt này thì anh gần
như là vua làm thân rồi.

“Mùng 5 tháng Chín anh kết thúc huấn luyện tân binh, sáng sớm mùng 9
tháng Chín là phải khởi hành đi châu Phi rồi!” Giọng nói thoải mái của A
Thác vang lên ở đầu dây bên kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.