CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 59

cười vừa ngẩng đầu lên nhìn tôi.

“Không được cười A Thác nữa, các anh không biết cười nhạo người khác
như vậy sẽ làm anh ấy tổn thương thế nào à? Có phải A Thác không bao
giờ nổi xung lên với các anh nên các anh cảm thấy làm vậy cũng chẳng can
hệ gì không?” Tôi bừng bừng phẫn nộ, trỏ vào mũi A Thác: “Chỉ nhìn thôi
cũng biết anh này rất lương thiện, không nhẫn tâm nổi cáu với các anh,
nhưng các anh lại coi sự quan tâm của anh ấy là lẽ đương nhiên mà liên tục
bắt nạt người ta, như thế là rất đáng ghét, rất đáng ghét! Nếu các anh im
lặng, chú ý lắng nghe cẩn thận, sẽ phát hiện trái tim A Thác đang gào khóc
đấy!”

Bọn họ thôi không cười nữa, ngượng ngùng nhìn tôi, cái dĩa trong tay cắm
sâu vào bánh xốp.

Còn A Thác thì há hốc miệng ra, không dám nhúc nhích.

“Với lại, các anh có biết cô nàng lesbian cướp bạn gái của A Thác là người
như thế nào không?” Tôi càng nói càng bất bình: “Cô ấy là lesbian thông
minh nhất lợi hại nhất giỏi giang nhất mà tôi từng thấy, kể cả là bạn gái của
các anh, nếu lọt vào mắt xanh của cô ấy thì cũng không thoát đâu! Đến lúc
ấy, các anh có thích bị cười như vậy không? Đến lúc ấy các anh có phong
độ được như A Thác khi ở cùng bạn bè không?” Tôi bắt đầu ăn nói lung
tung, nhưng Albus đích thực là một người rất thần kỳ.

Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, sắc mặt đỏ bừng, hoàn toàn chiến bại.

Thình lình, tôi lại nhụt chí, hình như không phải tôi đến xin lỗi, mà là đến
để gây thêm phiền phức cho người ta.

“Xin lỗi, hôm nay lúc anh đến trường trung học nữ Tân Trúc, bọn em đã
cười nhạo anh rất bất lịch sự, mong anh lượng thứ cho.” Tôi hít sâu một
hơi, chắp hai tay trước ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.