CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 60

“Không, không, anh thực sự… thực sự không biết mình như vậy sẽ gây ra
cảm xúc bất mãn cho em hoặc mọi người, người xin lỗi phải là anh mới
đúng.” A Thác vội nói, đoạn vỗ vỗ vai hai người bạn, rối rít nói không việc
gì.

Tôi nghĩ bọn họ sẽ để tâm đến sự đường đột của tôi ngày hôm nay, tốt nhất
là có thể phát tán những lời tôi nói ra ngoài, để bầu không khí xung quanh
A Thác trở nên thân thiện hơn.

Nhưng nhìn nét mặt hoảng loạn của A Thác, tôi không khỏi hơi giận anh ta.

Nếu không phải tại tính cách hèn yếu ấy, làm sao anh ta bị cười nhạo lâu
đến thế!

Nếu anh ta không bị cười nhạo lâu đến thế, sẽ không tạo ra tình thế khó xử
tôi phải khom người nhận lỗi ngày hôm nay.

“Anh nói cũng đúng, từ ngày hôm nay, anh cũng nên biết tức giận một
chút, bạn tốt thực sự sẽ không vì anh nổi cáu lên mà rời bỏ anh, thật không
hiểu nổi anh sợ cái gì nữa?”

Tôi tức tối trừng mắt nhìn hai người bạn của A Thác, bầu không khí hơi
đông đặc lại. Tôi đứng, bọn họ ngồi, sau đó đều không ai nói gì, không biết
nên làm thế nào cho phải.

Tôi gần như cảm nhận được kim giây đồng hồ đeo tay chuyển động, tích
tắc tích tắc.

“Xin lỗi, tôi đã quá hung hăng rồi. Các anh chưa gặp nhân viên phục vụ
nào hung hăng như vậy đúng không?”

Tôi chỉ tay vào mũi mình, dứt khoát cúi đầu nhận sai thêm lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.