CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 68

Nhưng món anh ta gọi không phải cà phê Bà chủ đặc chế, mà là Arabica
Moka.

Tôi nghĩ nguyên nhân mấy hôm trước anh ta không đến, quá nửa là vì đau
bụng, bởi vậy sau khi quay lại quán không thể không đổi món.

Vẻ mặt bà chủ ngày hôm ấy có chút thất vọng, chị ngồi một mình ở quầy
bar lật tuần san tin tức, không ra bàn nói chuyện với giáo sư vật lý nữa.

Giáo sư vật lý cũng lộ vẻ khó hiểu, dục vọng muốn đến giảng học thuật cứ
đọng mãi trên mặt không trôi đi đâu được, uống hết cốc Arabica Moka, anh
ta thất vọng bỏ đi, từ đấy đến giờ tôi chỉ gặp anh ta có hai lần.

Tôi đương nhiên cũng cảm thấy rất nghi hoặc.

Bà chủ quán có gương mặt xinh xắn gần như không hề trang điểm của tôi
còn rất trẻ, tuy gọi bằng hai chữ “bà chủ”, nhưng hành vi cử chỉ lại giống
một nghiên cứu sinh lớp tiến sĩ không dự định viết luận văn hơn.

Ngày ngày chị đều ở trong quán xem tạp chí, đọc sách, làm bài tập thủ
công của học sinh tiểu học, kiểu như làm đèn lồng hoặc dùng ống hút dựng
nhà, chưa bao giờ thấy chị rót cho khách một cốc cà phê, hay thu dọn bát
dĩa mà khách khứa đã dùng.

Phần duy nhất có thể tính như “coi sóc việc quán”, đại khái là bà chủ thi
thoảng sẽ mang một vài món đồ bày biện nhỏ xinh đến trang trí, nhưng
cũng không thể coi là công trình gì đáng kể.

Nhưng, mỗi ngày bà chủ dự tay chuẩn bị một chút nguyên liệu cà phê đặc
thù, sẵn sàng pha hai cốc.

Tên đầy đủ của món ấy là cà phê Bà chủ đặc chế bất xác định, gọi tắt là Bà
chủ đặc chế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.