CÁ THU - Trang 100

khoác chiếc áo đã ướt mưa lên mình. Anh quàng tay ôm lấy đôi vai Yeo
Kyeong. Ánh mắt cô đang giương lên nhìn anh dần dịu đi.

“Anh biết phải làm sao mà, đừng lo lắng quá, em về đi. Sương mù dày,

nên lái xe cẩn thận chút.”

Vẻ ngang ngược mới rồi trên khuôn mặt cô đã không còn.

“Anh Myeong Woo, vậy mai lúc nào thức dậy hãy gọi điện thoại cho

em.”

Anh gật đầu, Yeo Kyeong bước lên xe. Cô khởi động xe, đèn xe sáng

lên, ánh sáng màu vàng rọi thẳng ra phía trước, trong ánh sáng ấy, sương
mù như dày thêm. Anh vẫy tay nhưng cô lại hạ kính xe xuống.

“Anh Myeong Woo.”

“Sao?’

“Chúng ta quen nhau được bao lâu rồi nhỉ?”

Myeong Woo không trả lời, chỉ nhìn Yeo Kyeong. Nhưng ánh mắt Yeo

Kyeong có gì đó như thúc giục.

“Suốt thời gian chúng ta quen nhau, trong mắt anh Myeong Woo em có

phải là cô gái tốt không?”

Quen nhau cũng đã qua ba mùa, nhưng cô chưa từng hỏi anh câu hỏi đó.

Mắt Yeo Kyeong long lanh nước. Anh bỗng hoài nghi, không rõ điều gì đã
khiến Yeo Kyeong trở nên gấp gáp như vậy. Đây có đúng là Yeo Kyeong –
người đã thẳng thắn bày tỏ quan điểm không muốn kết hôn khi hai người
cùng nằm trên giường trước lúc anh chạy tới bệnh viện tìm Eun Rim không
nhỉ. Myeong Woo nhìn cô với ánh mắt khó hiểu nhưng cô vẫn nhìn thẳng
vào anh. Thay vì trả lời, Myeong Woo đưa tay vuốt những sợi tóc ngắn ra
sau vành tai giúp cô.

“Anh nói đi. Anh có yêu em không?”

Myeong Woo gật đầu. Anh muốn nói rằng đó là điều tất nhiên. Anh

muốn bảo rằng anh đã biết điều này từ trước, đã biết ngay từ cái ngày mùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.