CÁ THU - Trang 105

Ôi chúng tôi cũng muốn là bầu trời.
Không phải với những đám mây đen nặng trĩu
mà là một bầu trời xanh.
Ở đó con người biết sống vì nhau.
Chúng tôi muốn một thế gian như thế.

Park Noo Hae, trích “Bầu trời” trong Sáng sớm của lao động

“Hồi ấy những câu này cứ như là trong sách thánh ấy.”

Họ nhìn nhau cười. Giống như đôi tình nhân cùng dạo bước trong rừng,

phát hiện trên thân cây nào đó vẫn còn lời thề ước yêu đương được khắc khi
họ còn trẻ.

“Liệu còn thế hệ nào lấp đầy giá sách bằng những cuốn sách tư tưởng

như chúng ta không nhỉ?”

Anh bỏ hai viên đường vào cốc cà phê, vừa chầm chậm khuấy đều vừa

nói.

“Và liệu có thể hệ nào biết rõ những cuốn sách này giờ đã chẳng để làm

gì nhưng vẫn cứ giữ lại như chúng ta không chứ?”

Eun Rim nghe vậy quay lại nhìn anh, cùng bật cười vui vẻ.

“Hồi năm nhất đại học, em đang đọc tiểu thuyết của Hesse thì bị một anh

khoá trên khoa chúng ta đi qua trông thấy, giáo huấn cho một bài. Anh ấy
hỏi tại sao em lại có thể đọc được tiểu thuyết lãng mạn như thế. Em đáp lại
luôn: Anh chưa đọc thì làm sao biết nó có lãng mạn hay không. Nếu anh
đọc rồi mà thấy nó lãng mạn thì em sẽ dừng đọc ngay. Hễ có thời gian là em
với anh ấy lại tranh luận.”

“Hồi đó là vậy mà.”

Hai người cùng ngồi ôn lại những câu chuyện cũ, vừa nói vừa cười như

những người bạn lâu ngày mới gặp nhau. Đã rất lâu rồi. Đúng là đã rất lâu
rồi anh không liên lạc với bạn bè, hay bạn học đồng khóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.