CÁ THU - Trang 143

“Mà cái cô Eun Rim kia đi rồi à?”

“Ừm.”

“Anh biết đấy, em xưa nay chẳng quan tâm chuyện quá khứ làm gì.

Nhưng thấy anh sống với cái cô đó, chẳng cứ Yeo Kyeong mà chính em đây
cũng muốn hỏi cho rõ ràng. Rốt cuộc anh tính thế nào đây?”

“Cái gì mà tính thế nào?”

“Cô ta không biết nghĩ hay sao?”

Myeong Hee nói với vẻ mặt như đang giải quyết công việc. Đột nhiên

Myeong Woo cảm thấy cô em gái ngồi trước mình thật xa lạ.

“Yeo Kyeong đã nói thế à?”

“Yeo Kyeong có vẻ bao dung. Bảo ‘không biết nghĩ’ là câu em nói thôi.”

Myeong Woo hít một hơi thật sâu, miệng mím chặt. Myeong Hee nhìn

chằm chằm vào anh trai, như muốn nhìn thấu trái tim anh.

“Có đúng là giờ đã dứt điểm rồi không? Ý em là cô ấy có thật chỉ đơn

giản muốn ngủ nhờ ở nhà anh hai hôm không?”

Myeong Hee bắt đầu hỏi như tra khảo. Anh lẳng lặng dựng thẳng người

lên đáp:

“Dù không đơn giản là ngủ nhờ đi nữa thì anh cũng nghĩ rằng mình

không có lý do gì để phải nghe những lời này từ em.”

“Yeo Kyeong là đàn em của em. Tuy không phải em mai mối, nhưng

cũng nhờ em mà cô ấy mới quen anh.”

“Vậy thì sao?”

Cằm anh hếch cao. Anh nhìn thẳng vào mắt em gái mình. Cả hai nhìn

nhau như đang đọ mắt. Người phải hạ mắt trước là Myeong Woo. Thay vì
trả lời, anh lại châm một điếu thuốc.

“Chẳng phải anh cũng không can thiệp vào đời sống riêng tư của em

sao? Anh cũng có nhiều điều muốn nói với em lắm. Nhưng chẳng phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.