CÁ THU - Trang 144

chứng ta đều đang sống lịch sự với nhau và giả như không biết chuyện của
nhau hay sao?”

Có vẻ anh khó mà nói tiếp được nữa. Khuôn mặt Myeong Hee chợt đanh

lại.

“Anh thật bỉ ổi.”

Myeong Woo nhìn em gái bằng ánh mắt sắc như dao. Anh nhả ra một làn

khói mỏng, len qua các kẽ ngón tay, rồi tan vào không khí.

“Em biết anh định nói gì với em. Nhưng em cũng chưa từng gây náo

loạn vì mấy chuyện đó. Không phải sao?”

Myeong Hee nói không chút kiêng nể. Có vẻ cô muốn đối đầu trực tiếp

với anh. Ánh mắt Myeong Woo chùng hẳn xuống. Anh không còn gì để nói
cả. Dù có nói thế nào đi nữa thì mọi chuyện cũng thế cả rồi. Vốn dĩ lời biện
mình luôn bị làm cho dài dòng và nội dung vẫn cứ không đủ ý. Đúng vậy.
Myeong Hee và cả những anh chàng từng ngủ lại trên giường của Myeong
Hee đều chưa từng gây ra chuyện gì. Không có chuyện người đàn ông ngủ
ở nhà cô hôm trước đến gây hấn với người đàn ông ngủ ở nhà cô hôm sau.
Họ đều thu xếp gọn gàng. Myeong Woo dụi tắt điếu thuốc. Anh còn nói
được gì nữa đây. Ngay khi nhìn thấy biểu hiện biết lỗi ở anh trai mình,
Myeong Hee lại tiếp:

“Nhưng anh không như thế. Anh mang người yêu cũ về nhà ngủ qua

đêm. Người chịu đựng điều đó là Yeo Kyeong. Anh còn gọi cả mẹ Myeong
Ji đến nữa. Chưa hết! Sao anh còn dựng lại cái quá khứ chẳng lấy gì làm tốt
đẹp trước mặt Myeong Ji và Yeo Kyeong?… Em rất quý anh, hơn nữa em
cũng luôn cho rằng đã thành người lớn rồi thì đừng nên can thiệp vào đời
sống riêng của nhau. Nhưng lần này khác. Nên em nghĩ rằng mình cần phải
lên tiếng.”

“…”

“Anh không hiểu thế giới này. Anh đã sống quá lâu trong những giấc

mộng rồi. Nói có vẻ hơi quá lời, nhưng thẳng thắn ra thì anh có lớn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.