CÁ THU - Trang 158

Những đôi giày từ mũi tù chuyển sang mũi nhọn, những chiếc quần từ ống
bó chuyển sang ống loe. Và cứ thế, thương nhân sẽ thu lợi từ những lần đổi
mốt. Không phải đang ở cuối thế kỷ rồi sao. Bọn họ vì thế cũng sẽ trở thành
thế hệ của những năm cuối thế kỷ.

Một lát sau, tiếng kẽo kẹt từ cầu thang gỗ vang lên, Kyeong Sik xuất

hiện. Trông còn mập mạp hơn cả lúc trước, Kyeong Sik lấy trong túi ra
chiếc khăn tay để lau mồ hôi.

“Là vợ mình, dặn lúc về nhớ mua một cái bánh ngọt. Đúng là cao thủ sai

việc.”

Kyeong Sik chìa máy nhắn tin cho Myeong Woo, cười khổ, rồi liếc chiếc

đồng hồ vàng đeo trên cổ tay.

“Vậy chúng mình đứng lên thôi nhi?”

Thấy bạn nhìn đồng hồ, Myeong Woo liền hỏi.

“Không, sao phải thế chứ. Hay chúng ta đổi địa điểm?”

Kyeong Sik hỏi dò.

“Thế cũng được.”

Myeong Woo vui vẻ đáp, Kyeong Sik rót nốt chỗ rượu sô chu còn lại vào

hai chén.

“Thật ra, mình đã gọi cả Eun Rim đến.”

Kyeong Sik nói hết câu liền quay ra dè dặt quan sát biểu hiện của

Myeong Woo, như sợ điều mình vừa nói làm Myeong Woo đau lòng.
Nhưng chính thái độ đó của Kyeong Sik lại khiến Myeong Woo thấy gượng
gạo, mặt anh cứng lại.

“Không, mình không có ý gì khác đâu. Ý mình là Eun Cheol. Lần này

các bạn học của chúng ta quyết định làm chút việc cho Eun Rim. Thuê luật
sư, chính thức yêu cầu một phiên tòa, cả tích cực giới thiệu các trường hợp
bị hại đến cơ quan ngôn luận nữa. Với những việc này đầu tiên cần phải
quyên góp tiền. Mình đã nhận việc đó. Cho nên… “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.