CÁ THU - Trang 165

“Với vài người bạn cũ.”

Yeo Kyeong mím môi vân vê gấu áo len màu tím nhạt. Myeong Woo đưa

tay vén tóc Yeo Kyeong ra sau tai.

“Hôm nay em ngủ lại đây có được không?”

Thấy Myeong Woo nhìn mình chằm chằm, Yeo Kyeong nhanh nhảu:

“Nhà em ở xa quá.”

Tự nhiên, chẳng biết ai trước ai sau, cả hai cùng mỉm cười. Lần đầu tiên

Yeo Kyeong đến phòng Myeong Woo, cô cũng đã nói như thế. Hai người
giống như lần đầu tiên, nhìn nhau cười rạng rỡ và nhẹ nhàng đặt lên môi
nhau một nụ hôn.

“Lần sau em đừng biến mất không nói không rằng như thế nữa nhé.”

Anh cụng đầu Yeo Kyeong thật nhẹ như với Myeong Ji rồi đi vào phòng

tắm. Trong lúc Myeong Woo tắm, Yeo Kyeong nhâm nhi một lon bia và
lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Em mệt không?”

Anh tắm xong, lấy khăn lau tóc và hỏi cô. Yeo Kyeong gật đầu. Anh tắt

hết đèn, chỉ để lại một ngọn đèn ngủ nhỏ màu vàng ở đầu giường. Trong
ánh sáng vàng nhàn nhạt ấy, Yeo Kyeong trông thật đẹp. Cô thay bộ đồ ngủ
màu kem rồi lôi từ trong túi ra một chiếc băng cát xét, nhét vào máy cát xét
của Myeong Woo, lập tức tiếng nhạc tràn ngập căn phòng. Đó là bản hòa
tấu của Vivaldi. Hai người tay cầm lon bia cùng trèo lên giường. Mỗi lần
Yeo Kyeong ở đây, cô luôn làm như thế. Cô dựng cái gối to đùng lên, dựa
vào nó và ngồi duỗi dài trên giường uống bia.

“Anh Myeong Woo, anh kể chuyện ngày còn bé cho em nghe đi.”

Vừa ngồi xuống, Yeo Kyeong đã đột ngột nói.

“Sao tự nhiên…”

“Tự nhiên em thích thế. Tại em không biết anh Myeong Woo ngày xưa

như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.