CÁ THU - Trang 29

“Em… không khỏe ở đâu?”

Vừa nghe anh hỏi vậy, gương mặt Eun Rim liền dãn ra, cô trả lời.

“À, chỉ là… thiếu dinh dưỡng chút thôi.”

Eun Rim cười như đang đùa nhưng tay lại bóp trán vẻ buồn phiền.

“Anh mời em cốc rượu nhé?”

Eun Rim nhắc lại lần nữa. Giọng cô rất trầm, đến lúc này anh mới nhận

ra hình bóng người phụ nữ ba mươi mấy tuổi lắng sâu bên trong cô. Anh
đứng dậy, xách lấy chiếc túi bên cạnh Eun Rim. Chiếc túi không nặng như
anh nghĩ. Thu xếp xong mọi việc và lên Seoul chỉ với bấy nhiêu hành lý
thôi sao? Ý nghĩ đó lướt qua trong đầu, nhưng anh chẳng muốn nghĩ ngợi
nhiều, chỉ rảo chân bước tới trước.

“Cái túi này quả thật đã dùng lâu lắm rồi.”

Cô nói vẻ ngượng ngập.

Ánh mắt hai người không hiểu sao lại vô tình chạm nhau lần nữa, trong

đầu anh thoáng vụt qua cảnh tượng ngày thu năm đó. Sự im lặng nặng nề
bao trùm lên họ. Vì thế, anh cảm thấy đôi chút cô đơn, đồng thời cũng hơi
khó xử trước sự xuất hiện của Eun Rim.

Chỉ sau khi tìm được chỗ ngồi trong quán, gọi bia tươi, rồi cầm những

chiếc cốc to hơn cả mặt người hớp lớp bọt trắng tràn ra ngoài, anh và cô
mới bình tâm hơn đôi chút. Eun Rim mở lời trước. Cô giơ cốc bia về phía
anh ngỏ ý muốn cụng.

“Đã bảy năm rồi anh nhỉ?”

Anh gật đầu.

“Bảy năm sau gặp lại, vẫn có thể ngồi đối diện nhau trong bầu không khí

thế này thật không tồi. Tuy hơi muộn màng, nhưng nào, chúng mình cụng
ly.”

Hai cốc bia chạm nhẹ vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.