CÁ THU - Trang 95

“Đứng dậy đi! Chúng ta đi uống cái gì đó âm ấm, rồi sẽ khoẻ ra thôi.”

Myeong Woo thấy lành lạnh vì sương, anh đỡ Eun Rim đi về phía ô tô.

“Đừng lo nghĩ gì cả. Ngủ chút đi. Về đến nhà anh sẽ gọi.”

Anh khởi động xe, bất chợt nhận ra khoé mắt Eun Rim loang loáng nước

mắt. Myeong Woo vừa cho xe xuất phát vừa tự hỏi không biết cô đã khóc từ
lúc nào.

“Anh Myeong Woo à, chúng ta ngày xưa…”

Eun Rim tựa lưng vào chiếc ghế đã được hạ góc bảy mươi độ, nhìn theo

làn sương màu cam hắt ra từ những chiếc xe chạy phía trước, quan sát cây
cầu dần trở nên to hơn khi xe anh chạy đến gần rồi qua cầu, cô cũng quan
sát cả hơi sương đang tràn vào xe qua ô cửa. Eun Rim mấp máy môi nói.
Myeong Woo liếc sang, khiến Eun Rim ngừng bặt.

“Ngày xưa làm sao?”

“Ngày xưa ấy. Nghĩ lại cũng không hẳn là ngày xưa. Lúc đó, lúc đó…

mà thôi, giờ nhắc lại chuyện ngày xưa thì có tác dụng gì chứ.”

Eun Rim mím chặt môi rồi nhắm chặt mắt lại. Dù rất muốn hỏi xem cô

định nói điều gì nhưng nghỉ cô vừa thiếp ngủ, anh đành cẩn thận lái xe về
nhà.

Yeo Kyeong vẫn ngồi tựa ở góc giường hút thuốc lá. Ngay khi anh mở

cửa bước vào nhà, ánh mắt Yeo Kyeong đã bắt gặp ngay ánh mắt của Eun
Rim. Gương mặt cả hai cô gái đột nhiên trắng bệch ra, Yeo Kyeong ngồi
thẳng dậy, móc lại cái móc thứ hai trên áo con. Dù không móc lại cũng
chẳng sao và trông cô lúc này cũng không đến nỗi xộc xệch nhưng hành
động của cô giống như phản xạ tự nhiên vậy. Ánh mắt Eun Rim bắt gặp Yeo
Kyeong trong tình trạng ấy nhanh chóng cụp xuống. Đây là lần đầu tiên
Myeong Woo thấy Yeo Kyeong một mình thức trắng đêm trong căn hộ của
anh. Anh nhận điện thoại xong là vội vã rời khỏi nhà ngay, rõ ràng khi ấy
Yeo Kyeong bảo hút xong điếu thuốc rồi sẽ tự về cơ mà. Đột nhiên anh cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.