CÁC CẬU BIẾT, CÁC CẬU YÊU TỚ MÀ! - Trang 174

Tiếp theo, ông Coates giới thiệu hai phim nữa. Đầu tiên là về cuộc trò

chuyện của Carmen Fortier với bà nội 94 tuổi, chỉ toàn nói về việc được
phần thưởng là được xem phim truyền hình Phố Vừng , và dường như
chẳng có cảm xúc gì. Tiếp theo là cuộc du ngoạn của Nicki Button về ngôi
nhà nghỉ miền quê của cô ở Rumson, New Jersey, một bộ phim chán như
con gián, đặc biệt khi cô dẫn ra cái tên của tất cả những con thú nhồi bông
cô đã thu thập hàng năm trời. Fluffernutter. Larry. Bow Wow. Horsie.
Ralph. Ủn ỉn tóc xỉn - khỉ gió ma toi.

Ai thèm quan tâm cơ chứ?

Đám con gái trường Constance vỗ tay lấy lệ, và rồi ông Coates giới thiệu

phim của Vanessa.

Phút mái tóc đỏ xoăn của Marjorie xuất hiện trên màn hình lớn, Vanessa

bắt đầu khúc khích cười đầy hồi hộp. Cô hiếm khi cười to hay thậm chí là
mỉm cười trước đám đông, nhưng Marjorie thật quá kỳ cục đến nỗi cô
không nhịn được. Toàn thân cô rung lên, và cô phải nhìn đi chỗ khác. Bên
cạnh cô, Blair Waldorf bắt chéo chân rất kênh kiệu và bắn cho Vanessa một
cái nhìn khinh thị. Rồi máy quay chuyển động đầy đắm đuối dọc hình dáng
nhàu nhĩ của Dan và Vanessa ngưng cười. Chúa ơi, cậu ta đẹp thật.

Căn phòng yên lặng giây lát sau khi phim hết. Rồi Jenny bắt đầu vỗ tay

từ chỗ cô ngồi cùng đám lớp 9. Cô Beckham huýt sáo ầm ĩ, và cả phòng
rầm rầm tiếng vỗ tay.

“Diễn cừ lắm, Marjorie!” Vài đứa năm thứ hai la lên.
“Cái chi tiết bao cao su đó thật tởm,” Kati thì thầm với Isabel ở cuối

phòng.

“Cái đó nghĩa là cái quái gì?” Laura hỏi.

“Cái đứa con gái đó thật sự loạn trí rồi,” Rain nói.
Cuối cùng là màn của Blair.
Blair ấp cái PalmPilot của nó vào ngực giống như cảnh Audrey Hepburn

ăn chiếc bánh sừng bò ngấu nghiến. Ở phía cuối phòng, đám bạn nó nhún
nhảy trên ghế theo nhạc và vỗ tay ầm ĩ khi phim kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.