CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 117

thì đã đến ngày anh về mất rồi.”

“Em mà còn chờ được nửa năm nữa, lúc đó...”

“Judyta! Không phải nửa năm đâu! Chúng ta còn hai tháng nữa là đến lễ

Giáng sinh, ngay sau khi đến đất Mỹ anh sẽ xem xét tình hình và thu xếp để
em sang...”

“Nhưng chúng ta đang chia tay nhau cơ mà...” Tôi thổn thức.

“Em biết không? Cụm từ ‘chia tay nhau’ đối với phía bên này là bi quan,

còn đối với phía bên kia lại là lạc quan, em hãy đứng về phía cần phải
đứng.”

“Anh nói gì mà ngớ ngẩn thế?” Tôi bực mình.

“Anh trích dẫn thôi.”

“Thế thì anh đừng có trích dẫn những câu như thế. Em không còn thấy

buồn nữa, chỉ thấy bức xúc thôi.”

“Có thật là em không muốn biết câu đó được trích dẫn từ đâu không?”

Trong cơn tức giận tôi quay mặt về phía bình minh. Adam đứng đằng sau

và choàng tay ôm tôi. Tôi rất thích anh ghì chặt người tôi vào bụng anh.

“Đó là câu anh trích dẫn từ bức thư mà em gửi cho một bạn đọc nữ.”

Anh hôn vào cổ tôi. “Anh yêu em!”

Thì ra câu trích dẫn đó không ngớ ngẩn chút nào. Và tôi sẽ không xét nét

xem có phải anh nói như vậy chỉ là nhằm giữ vững tinh thần cho tôi, có
phải anh làm thế là bởi yêu tôi, hay chỉ vì anh đang nghĩ là yêu tôi... Bởi lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.