CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 140

chẳng gì ngăn nổi chúng nó. Lúc còn tỉnh, Arek theo dõi và canh chừng
chúng nó. Nhưng về sau chính anh chàng cũng say mềm đến không biết
trời trăng gì nữa, đến nỗi cho cả tàn thuốc vào túi áo sơ mi của chính mình,
vì anh ta không nhúc nhích được gì nữa.”

“Tosia!” Rốt cuộc tôi trấn tĩnh lại. “Tại sao con lại có thể thản nhiên kể

những chuyện như thế? Có hay ho gì đâu! Con chơi với những hạng người
nào vậy?”

“Mẹ thấy không, chính vì thế mà con không thể trò chuyện thật lòng với

mẹ được. Nói ngắn gọn, mẹ không chịu ghi nhận, cuộc sống là như thế.”

“Cuộc sống của ai?” Tôi đùng đùng nổi giận. “Của các bạn con hay của

con?”

“Ý con không phải thế, nhưng những chuyện như vậy vẫn thường xảy ra.

Và chắc chắn cả với mẹ nữa, chỉ có điều tất cả mọi người đều giả dối. Bố
cười khi con kể cho bố nghe những chuyện như vậy.”

Tôi lặng im. Như vậy là tôi đã biết, con gái tôi có những đứa bạn nổi

loạn mà có khi không lâu nữa sẽ ngồi tù. Đó là chưa kể chúng còn nghiện
rượu. Rõ ràng đám thanh niên ngày nay uống rượu và nghiện hút, trong khi
chúng ta, tức đám thanh niên hồi xưa không hề hay biết. Tosia muốn chia
sẻ với tôi cảm xúc của mình về các buổi sinh nhật lần thứ mười tám của
bạn bè nó. Nhưng mặt khác nó cũng muốn nói, khi con cái nói thì bố mẹ
chớ nên mắng át ngay lập tức. Thực ra, bản thân tôi cũng đã từng tham dự
những lễ sinh nhật như vậy. Và tôi vẫn còn nhớ như in chuyện gì đã xảy ra
ở đó.

Nhìn con gái, tôi thầm nghĩ, mình đang làm một điều không nên. Đó

chính là cái điều tương tự tôi từng gặp phải hồi mười tám tuổi. Hồi đó, khi
mẹ tôi ngồi trước mặt và nói điều tôi đang nói bây giờ, tôi đã trịnh trọng thề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.