CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 173

“Thế thì bác phải cho cháu bật ti vi,” Piotrus đòi, tò mò cúi nhìn máy

tính của tôi.

“Cháu học đi đã rồi hãy xem ti vi.” Tôi nhắc khéo.

Thằng bé lôi ra đĩa phim Trên sa mạc và trong rừng thẳm.

“Cháu xem cái này là để chuẩn bị bài mà.” Nó thở dài.

Tay cầm bài báo cần sửa, tôi tắt màn hình rồi đi vào nhà bếp. Tôi không

định tranh luận hay thuyết phục thằng bé rằng đọc sách khác với xem phim.
Không đâu, làm thế để làm gì. Tôi có trách nhiệm dạy bảo con tôi thôi, còn
Piotrus thì bố mẹ nó đi mà lo.

Krzys cùng Ula qua chơi. Krzys mượn chiếc cưa nghiêng của tôi. Hì hục

mãi tôi mới tìm được chiếc cưa dưới gầm chậu rửa. Adam mà ở đây chắc
cũng cho anh ta mượn. Sau đó Krzys ra về, Ula ngồi lại với tôi, cả hai cùng
bóc lạc.

“Adam thế nào?” Cô bạn hỏi lấy lệ.

“Làm việc chăm chỉ. Viết thư đều.” Tôi trả lời, cũng lấy lệ.

“Người yêu của Isia cũng từng viết thư đều cho con bé, cậu nhớ không?”

“Ula!” Tôi thở dài. Hồi đó Isia mới mười bốn tuổi. “Mà Adam đâu phải

là người yêu của Isia.”

“Chính thế. Một số người viết thư nhưng không nói ra tất cả. Thằng

người yêu của Isia cũng đâu có viết là nó ngồi trong trại cải tạo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.