CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 188

Tôi nói thêm một câu không cần thiết.

“Thưa chị!” Cô Welczes nói dõng dạc. “Như thế là không được! Đứa trẻ

được nuôi dưỡng trong một gia đình như vậy nên nó mới hư đến thế! Chỉ
cần một lần như thế này nữa thôi là Piotrus sẽ bị đuổi học!”

Thiếu chút nữa là tôi nổ tung. Tối đó tôi về nhà và suy ngẫm nên nói

chuyện với Piotrus như thế nào đây. Nó không thể đợi bố mẹ về rồi hãy
mặc chiếc áo phông in dòng chữ đó? Thằng bé ác thật. Hôm nay tôi đã phải
lĩnh đủ từ cô giáo nó. Piotrus trốn riệt trong phòng, tôi lao vào phòng thằng
bé mà không thèm gõ cửa.

“Ngày mai cháu phải xin lỗi cô chủ nhiệm Welczes, thầy linh mục và

thầy hiệu trưởng. Bác không thể làm thay cháu việc đó!” Tôi đứng ngay
ngoài ngưỡng cửa quát to.

Piotrus ngồi trên ghế đi văng, mặt ỉu xìu.

“Nhưng mà bác ơi, không phải lỗi tại cháu!” Thằng bé lí nhí nói.

“Bất luận lỗi tại ai!” Tôi nghiêm khắc nói. “Cháu mà không làm thế thì

đừng hòng được dự lễ tặng quà nhân dịp Giáng sinh.”

Tôi đã phải sử dụng tới biện pháp cực đoan. Từ hôm bố mẹ đi, Piotrus đã

chuẩn bị rất kỹ cho lễ Giáng sinh. Hôm qua ở trường đã bốc thăm xem sẽ
tặng quà ai. Theo tờ bốc thăm nó phải mua quà cho Artur. Thế là suốt tối
qua nó bàn với Tosia xem phải làm gì để được đổi sang tặng cho Agata.

“Bác ơi, không phải áo phông của cháu đâu.” Piotrus thanh minh. “Tại

thằng Kamil thách đố. Nó bảo nhất định cháu không có gan mặc chiếc áo
phông đó, tất cả chỉ tại thằng Kamil.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.