CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 260

“Chưa có gì để vứt cả.”

“Sao lại chưa có gì ...” Tosia hỏi vặn. “Trước nay mẹ không chịu vứt bỏ

bất cứ cái gì, mẹ chỉ chuyển từ chỗ nọ sang chỗ kia thôi.”

“Bây giờ mẹ sẽ vứt. Mẹ thề đó.” Tôi nói hoàn toàn nghiêm túc. Lẽ ra

Tosia phải lên phòng học bài chứ không phải ở đây quấy rầy tôi dọn dẹp.

“Mẹ cứ sắp xếp lại giấy tờ cũ trong ngăn tủ đã. Không cần phải vứt đi

đâu. Mẹ hãy sao chụp lại cho chắc ăn.” Tosia ra bộ dạy đời, giọng nói hùng
hồn bắt chước phát thanh viên của chương trình thời sự, những kẻ chỉ toàn
nhấn mạnh vào những âm tiết không cần nhấn mạnh. Nói xong nó lặng lẽ
ra khỏi phòng, tay cầm bó thư của gã đang ở với Jola.

Tôi phân vân liệu người ta có định rèn giũa dân phát thanh truyền hình,

dạy họ cách nói năng từ tốn, cho họ tham dự những khóa học miễn phí và
đào tận gốc tiếng mẹ đẻ cho những kẻ đáng thương ấy không?

Tôi thở dài não nuột, quan sát khắp lượt phòng mình. Dọn dẹp với tốc độ

như thế này không khéo đến thứ Hai tôi mới xong. Tôi không soát lại các tờ
tạp chí cũ nữa, biết làm sao, vứt đi thôi. Khoảng gần trưa căn phòng có vẻ
sáng sủa hơn. Con Borys ra nằm trên ngưỡng cửa, nó có vẻ thỏa mãn. Tôi
cảm thấy phấn chấn hơn nhiều, mặc dù tôi vẫn không tìm thấy tờ đơn ly dị
ở đâu cả. Chẳng biết hôm ở tòa án tôi có cầm về hay không nữa? Thực ra
hôm nay tôi còn cần gì tờ đơn ly dị đó. Đây là một ngày thứ Bảy đẹp trời và
tôi xứng đáng được nghỉ ngơi sảng khoái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.