CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 336

“Chào em!” Adam nói. “Anh phải đi đây.”

Anh với tay cầm chiếc máy khoan và đặt lên trên máy tính. Khi đã nâng

màn hình máy tính lên rồi, anh nhìn xung quanh tựa hồ còn quên cái gì đó
mà không thèm nhìn tôi.

Anh quên mất em rồi! Tôi định kêu lên, nhưng lẽ dĩ nhiên tôi không làm

như vậy.

“Tam biệt!” Tôi nói và nhìn theo dáng anh đi ra cổng rồi ngồi vào xe ô

tô. Tôi đóng cổng, đi vào bếp, cắn vào hai bàn tay mình đau điếng.

***

Buổi tối Ula sang nhà tôi.

“Hôm nay mình nhìn thấy Adam.” Bạn tôi nói và đợi xem tôi phản ứng

ra sao.

“Tớ cũng vậy.” Tôi chỉ muốn bỏ đi pha trà.

“Cậu đã trò chuyện với anh ấy phải không?” Ula hỏi.

“Tớ muốn ở một mình!” Tôi quát to lên trong đầu. “Tớ muốn ở một

mình, lúc nào tớ cũng chỉ một mình mà thôi. Chẳng khi nào tớ được thuận
buồm xuôi gió. Đời tớ chẳng bao giờ được yên. Tớ không muốn nói chuyện
với cậu lúc này đâu. Vì tớ sắp la lên tuyệt vọng, còn cậu sẽ bảo tớ, được
chung sống với người đàn ông duy nhất thật là tuyệt vời làm sao, và Cựu
Chồng mới tuyệt vời làm sao. Tớ không thích nghe như vậy đâu! Cuộc đời
của cậu đâu phải là cuộc đời của tớ!”

Tôi mở mắt và nhìn gương mặt chân tình của Ula.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.