CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 344

“Ở đây chẳng có gì để giải thích cả, có lẽ mọi chuyện rõ như ban ngày!”

Anh nói và nhìn bâng quơ đâu đó trên đầu tôi.

“Em không hiểu, có chuyện gì... bức thư đó...” Lời tôi lại không phục

tùng ý muốn của tôi. Thế nhưng tôi sẽ không xin của bố thí đâu, tôi muốn
mình như một người lớn, cho nên tôi húng hắng. “Anh nói cho em biết đi,
tại sao anh lại có quyết định như vậy?”

“Chắc là đã đúng ý em, phải không nào?”

“Không!” Tôi nói, mặc dù tôi muốn thét lên khác hẳn. “Em không ngờ

anh lại như vậy. Em yêu anh chứ không yêu một con người như vậy!”

“Không, không đúng ý em. Em yêu anh và phải khó khăn lắm em mới

quyết định nổi việc đi đến đây, sau cuộc gặp hôm qua của chúng ta...”

“Nhưng hôm qua anh thấy em vui lắm cơ mà, trước khi em gặp anh,

đúng không nào?”

Tôi không hiểu, anh nói về cái gì.

“Adam, anh hãy nói chuyện với em một cách bình thường đi!”

“Judyta, mọi chuyện em thừa biết rồi, vậy em còn muốn gì? Lẽ ra em

phải báo trước cho anh. Là người lớn với nhau, ta có thể chia tay một cách
đàng hoàng. Đằng này em...”

“Em có làm gì đâu! Anh giải thích đi, vì chính anh phải chịu trách nhiệm

về tình trạng này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.