CÁC NGƯỜI KHẮC BIẾT TAY TÔI! - Trang 346

đã viết thư, chúng ta đã cho nhau thời gian để suy ngẫm. Rồi sau đó anh lo
ngại, chuyện gì đang xảy ra ở nhà. Anh đã bảo Szymon đến nhà mẹ con em
để xem mọi chuyện có yên ổn không. Chồng cũ của em đã tiếp con anh.
Anh ta ở đó với em.”

“Anh Adam! Anh có bị điên hay không đấy? Sao anh lại nói ra những

chuyện phi lý như vậy!”

“Judyta, em đừng dối anh, làm vậy đau xót lắm. Anh ta đã nói chuyện

với Ula, và Ula cũng đã khẳng định chuyện này. Em còn muốn biết gì nữa
nào?”

“Adam, tại sao anh không thể tin em, mà lại đi tin thiên hạ? Chính anh

đã dạy em, tình yêu chính là lòng tin. Vậy mà tại làm sao, ngay lời em nói
anh cũng không buồn nghe?”

“Anh chẳng biết, từ hôm qua tình hình đã đổi thay như thế nào, nhưng

mong em thứ lỗi, anh không quan tâm nữa rồi.”

Adam đứng dậy, còn tôi biết mình chẳng còn việc gì ở chỗ này nữa.

Không thể nói chuyện với người không muốn nói chuyện. Tôi nhìn Adam
nâng chiếc túi nặng trịch của mình lên vai. Nhìn lên đồng hồ treo tường,
kim đồng hồ đang vội vàng dịch chuyển. Adam nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi
không ngoảnh mặt đi chỗ khác. Tôi nhìn thấy hình bóng Adam một thời và
những kỷ niệm xưa. Còn Adam bây giờ đang quay lưng, chân bước về phía
trước, lưng hơi gù.

Tôi nhắm nghiền hai mắt và muốn mường tượng lại người đàn ông đã

yêu tôi, nhưng tôi chỉ nhìn thấy toàn trống không và đen ngòm.

Người bảo vệ xuất hiện sau chiếc bàn nhỏ và lại mở rộng tờ báo trước

mặt mình, nhìn tôi và mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.