CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 244

chinh phục thế giới ấy, ngay cả đối với một người vô tiền khoáng hậu như
ngài đây."

Aegipan thổi thêm tí nữa, gợi lên những buổi chiều lười biếng, bóng

râm mát mẻ của một cành cây bên con suối nhỏ, rồi nhịp đu đưa nhè nhẹ
của chiếc võn êm ru. Mắt Typhoeus bắt đầu sụp xuống.

"Phải... việc nhọc lắm," Typoeus đồng tình. "Chẳng ai trân trọngcông

sức ta bỏ ra cả!" Hắn ngồi xuống, làm mấy quả núi rung rinh. "Phá huỷ
thành đô. Đầu độc đại dương. Đánh nhau với mặt trăng. Mệt đứt cả hơi!"

"Vâng, thưa ngài," Aegipan nói. "Nếu muốn, tôi sẽ chơi vài bản nhạc

cho ngài trong khi ngài nghỉ tay một lát, trước cuộc leo mỏi mệt đến vinh
quang trên ngọn Olympus của ngài."

"Hmm. Âm nhạc." Mi mắt Typhoeus sụp xuống. "Có lẽ chỉ một chốc...

khò khò khò."

Cái đầu to cộ củ hắn gục xuống ngực, và gã khổng lổ giông bão bắt

đầu ngáy. Aegipan chơi bản hát ru êm dịu nhất để giữ cho tên khổng lồ mơ
thật vui vẻ.

Trong khi ấy, Hermes lẻn ra thu mấy sợi gân, đoạn lén lút sục sạo

trong túi đàn ông của Typhoeus cho đến khi tìm thấy mấy tia sét của Zeus.
Anh ta gật đầu với Aegipan, như muốn nói, Cứ chơi tiếp đi!, rồi bay vèo về
hang của Zeus.

Thật là một việc rối rắm, dán lại gân vào chân tay của thần bầu trời,

cẩn thận dùng tia lửa xẹt ra từ tia sét để nối lại mọi thứ. Đôi lần Hermes
còn nối ngược gân. Khi Zeus cử động cánh tay, ông ta lại vả vào sau đầu
mình.

"Xin lỗi nhé," Hermes bảo. "Con có thể chữa lại!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.