đầu hoặc điểm kết thúc của phương cách
dựa vào quy trình trí tuệ tổng quát.
Sự tách biệt phép diễn dịch bằng cách khởi đi từ chính nó
(iii) Bắt đầu từ những định nghĩa,
quy tắc, nguyên lý khái quát, sự phân
loại và những việc tương tự là một hình
thái phổ biến của cái sai đầu tiên.
Phương pháp này như thể là một mục
tiêu không đổi cho mọi nhà cải cách
giáo dục tấn công bởi lẽ không cần thiết
phải dựa dẫm vào nó nhiều hơn so với
việc nhận thấy, theo logic, cái sai lầm
nằm ở việc cố gắng đưa ra những suy
diễn mà lại chưa tiếp cận những sự kiện
riêng rẽ vốn cần đến việc khái quát hóa
những phương cách hợp lý. Rủi thay,
nhà cải cách đôi khi lại đưa ý kiến phản
đối của mình đi quá xa, hoặc đúng ra là
xác định nhầm vị trí của nó. Nhà cải
cách bị đưa dẫn tới chỗ chỉ trích tất mọi
sự định nghĩa, mọi sự hệ thống hóa, mọi
sự vận dụng những nguyên lý tổng quát,
thay vì tự hạn định bản thân trong việc
chỉ ra sự vô nghĩa và vô hồn của chúng
vì không được thúc đẩy một cách xác
đáng xuất phát từ việc hiểu rõ những
kinh nghiệm cụ thể.
Sự tách biệt phép diễn dịch xuất phát từ việc định hướng cho những quan sát mới mẻ
(iv) Sự cô lập của phép diễn dịch
được thấy, từ một phía khác, ở bất cứ
chỗ nào người ta không thể giành được