mộc, đồ dệt vải, mặc dù có thể lập tức
xếp chúng vào loại những cái cụ thể, bởi
lẽ chúng gắn bó mật thiết với đời sống
xã hội thường ngày của chúng ta.
Những gì có tính lý thuyết, hay phát biểu chặt chẽ là có tính trí tuệ, thì trừu tượng
Đối nghịch lại, cái trừu tượng là cái
có tính lý thuyết, hay cái không liên hệ
mật thiết với những mối quan tâm thực
dụng. Người suy tư trừu tượng (đôi khi
vẫn gọi là người làm khoa học thuần
túy) là người chủ ý tách khỏi việc ứng
dụng trong cuộc sống; tức là, anh ta gạt
ra ngoài mối quan tâm những ứng dụng
thực tế. Tuy nhiên, điều này chỉ là một
phát biểu thuần túy tiêu cực. Liệu còn lại
được cái gì sau khi đã gạt bỏ hết những
kết nối với công dụng và ứng dụng?
Hiển nhiên chỉ còn lại cái biết được coi
như cứu cánh của chính nó. Nhiều ý
niệm khoa học là trừu tượng, không chỉ
bởi chúng không thể hiểu được nếu như
ta không có một thời gian dài vật lộn với
khoa học (điều này cũng không khác khi
so với những vấn đề chuyên môn trong
các môn nghệ thuật) mà còn bởi toàn bộ
nội dung ý nghĩa của chúng được đóng
khung cho một mục đích duy nhất là làm
tăng tiến tri thức, tra vấn và suy đoán xa
hơn nữa. Khi trí nghĩ được sử dụng làm
phương tiện cho mục đích nào đó, tốt
hoặc có giá trị vượt hơn chính nó, nó là