CÁCH TA NGHĨ - Trang 234

cụ thể; khi nó được sử dụng làm phương
tiện để suy nghĩ tiếp nữa, nó là trừu
tượng
. Đối với nhà lý luận, một ý tưởng
là đầy đủ và tự chủ bởi lẽ nó thu hút và
tưởng thưởng cho tư duy; với một thầy
thuốc, một kỹ sư, một nghệ sĩ, một nhà
buôn, một chính trị gia, nó chỉ hoàn
chỉnh khi nào được dùng để làm tăng
thêm niềm vui nào đó trong cuộc sống –
sức khỏe, tiền tài, vẻ đẹp, lợi lộc, thành
công hay điều nào khác tùy ý.

Sự coi thường đối với lý thuyết

Đối với hầu hết mọi người trong

những tình huống thông thường, sự thôi
thúc thiết thân của cuộc sống hầu như
hay nếu không cũng khá là cưỡng bách.
Công việc chủ yếu của họ xoay quanh
việc lo liệu ổn thỏa những trách vụ của
mình. Bất cứ điều gì hệ trọng mà tất cả
những gì nó đem lại chỉ là cơ hội để suy
nghĩ thì đều u ám và xa vời – hầu như
không có thật. Do đó mà những người
điều hành thành công và thực tế thường
cảm nhận một sự coi thường về phía
“người lý thuyết suông”; vì thế anh ta đi
đến quy kết rằng trong lý thuyết những
sự vật nhất định có lẽ đều tốt đẹp cả,
nhưng coi chúng không có tác dụng gì
trong thực tế; đại để, anh ta dùng những
từ như trừu tượng, lý thuyết, và trí tuệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.