CÁCH TA NGHĨ - Trang 293

như không thể nói ra được) vạch ra giới
hạn của các ý nghĩa, rút nó ra khỏi
khoảng trống, đặt cho nó đứng riêng như
một thực thể tự thân. Khi Emerson nói
rằng ông chẳng thà biết tên gọi thật, tên
gọi theo nhà thơ, của một sự vật, còn
hơn là biết sự vật đúng thực kia, khi đó
ông hẳn đã mang theo trong tâm trí thiên
chức soi tỏ và làm sáng rõ của ngôn ngữ
này. Niềm vui thích của trẻ nhỏ khi thắc
mắc tra hỏi và học tên gọi mọi thứ xung
quanh chúng cho thấy ý nghĩa đang trở
thành những nhân vật cụ thể đối với
chúng, vì thế sự giao dịch của chúng với
các sự vật chuyển từ bình diện thể chất
sang bình diện trí tuệ. Không có gì đáng
ngạc nhiên khi những người hoang dã
gắn cho ngôn từ sự linh nghiệm thần bí.
Đặt tên cho điều gì tức là ban cho nó
một danh hiệu; đề cao và vinh danh nó
bằng cách nâng nó từ một sự việc hữu
hình lên thành một ý nghĩa rõ ràng và
vĩnh viễn. Biết tên gọi của người và sự
vật và có thể điều khiển được những cái
tên ấy, trong sự thức nhận ban sơ, chính
là chiếm lĩnh được phẩm cách và giá trị
của chúng, làm chủ chúng.

Một ký hiệu bảo lưu một ý nghĩa

(b) Sự vật đến rồi đi; hay chúng ta

đến rồi chúng ta ra đi, và theo cách nào
thì rồi sự vật cũng vuột thoát khỏi sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.