CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 238

Yoon rơi xuống bát canh. Goo Dong Chi rút giấy ăn bên cạnh đưa cho
cô.

“A, tôi xin lỗi. Dạo này tôi cứ hay tự nhiên lại bị như vậy.”
Jeong So Yoon vừa lấy giấy ăn lau mắt vừa nói.
“Cô không sao chứ?”
“Tôi không sao. Chết tiệt, sao lại thế chứ. Tự nhiên tôi nhớ tới

cha tôi.”

“Ừ.”
“Cha đã dạy tôi ăn canh thịt bò như thế này.”
“Cô khóc thêm đi.”
“Không, tôi khóc xong rồi.”
“Cô ăn thêm đi.”
“Vâng, tôi sẽ ăn hết. Tôi sẽ vét sạch luôn.”
Jeong So Yoon lại cầm thìa lên. Cô vùi đầu vào bát canh, ăn cho

tới giọt nước canh cuối cùng. Trong ba mươi phút hai người đi ăn,
không có gì thay đổi nhiều. Sau khi chương trình thời sự kết thúc, ti vi
trong phòng đợi đang chiếu một bộ phim truyền hình buổi tối, thay vì
người đàn ông bốn mươi tuổi, giờ là người phụ nữ năm mươi tuổi
đang nhìn lên màn hình ti vi. Chỗ hai người họ ngồi ban nãy vẫn trống
nguyên. Goo Dong Chi lại nhìn về phía phòng cấp cứu. Baek Seung Ja
vẫn ngồi nguyên một tư thế. Gã không thể biết Baek Seung Ja có đứng
dậy ra ngoài lúc nào hay không, nhưng nhìn tư thế ngồi ấy, có vẻ như
chị ta đã không hề nhúc nhích.

Goo Dong Chi ngồi xuống ghế đợi và nhìn ra ngoài cửa sổ. Thay

vì bóng tối bên ngoài, gã chỉ thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình
đang nhìn về phía bóng tối. Goo Dong Chi ghét phải nhìn thấy mình,
gã cúi xuống cuốn sổ ghi chép nhỏ. Gã định sẽ xem xét kỹ cuốn sổ
này. Gã định sẽ đọc hết những ghi chép trong đó. Máy ghi âm đã ghi
lại được những âm thanh gì, lời cuối cùng Kim In Cheon muốn lưu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.