CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 6

1

Tiếng gõ cửa vang lên chen ngang giọng hát cao vút. Cốc cốc cốc.
Goo Dong Chi nghe thấy nhưng vẫn không nhúc nhích. Hai chân gác
lên bàn, gã đã chìm vào đáy sâu giấc ngủ, nổi trên bề mặt chỉ còn mỗi
cái miệng khó nhọc hớp hớp chút không khí mà thôi. Nếu gã không
nghe thấy tiếng gõ cửa kia thì mọi thứ trên đời đã bị khóa kín dưới đáy
sâu rồi. Tiếng náo loạn của lũ trẻ con lọt vào qua khung cửa sổ để mở.
Nghe tiếng bọn ranh con khốn kiếp chạy loạn lên hò hét thế này thì
hẳn đã hơn 3 giờ rồi. Goo Dong Chi không mở mắt, chờ tiếng gõ cửa
lần hai. Tiếng hú hét của bọn trẻ và tiếng hát của ca sĩ giọng nam cao
đang ra sức choảng nhau. Dù giọng nam cao có mạnh mẽ tuyệt vời
đến mấy thì cũng không dễ gì thắng nổi bọn nhóc con đang chạy nhảy
như lũ ngựa điên kia.

Tiếng gõ của lần thứ hai vừa vang lên, Goo Dong Chi liền lập tức

nhỏm người dậy khỏi ghế. Gã vặn nhỏ tiếng cái máy nhạc Chột Mắt
rồi đi ra cửa. Gã áp tai vào cánh cửa. Tiếng nô đùa của lũ trẻ tràn ngập
khắp bốn phía nên gã chẳng nghe được gì ra hồn. Chết tiệt, ăn cái gì
mà hét to thế không biết. Chỉ nghe thì không thể xác định được người
đứng ngoài kia là ai. Goo Dong Chi vặn khóa và mở cửa.

“Đây là văn phòng Goo Dong Chi phải không ạ?”
Đàn ông, tầm năm mươi tuổi, cao 1 mét 70, kính gọng vàng

mỏng, mắt kém, nhìn mũi thì có vẻ bị viêm xoang, trên mặt có hai nốt
ruồi lớn, béo bụng dù cũng không đến mức nghiêm trọng. Đây là kiểu
người mà có lẽ nội tạng bên trong còn lắm vấn để hơn là cái bụng to
vượt mặt bên ngoài. Áo jacket xanh thẫm kiểu bình thường, áo sơ mi
trắng kiểu bình thường. Chưa rõ có thể trở thành khách hàng hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.