CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 63

7

Trong sổ tay và nhật ký của Bae Dong Hoon không có manh mối nào
hé lộ vị trí cái máy tính bảng. Liệu trong nhật ký có câu nào ám chỉ
điều gì đặc biệt không, liệu có mấy thứ như ám hiệu bí mặt hay phép
ẩn dụ gì không, Goo Dong Chi đã vò đầu bứt tai nghĩ nát óc mà vẫn
chẳng thu thập được gì. Những ghi chép này quá đơn giản khó có thể
ẩn ý về một điều gì đó. Mấy giờ gặp ai, làm việc gì, trong nhật ký chỉ
ghi toàn những thứ như vậy. Quyển sổ tay cũng thế, chẳng có gì khác
ngoài ghi chú về công việc.

Tất cả những clip được lưu trong USB thì đều là phim khiêu dâm

dài khoảng trên dưới mười phút. Có tầm một trăm đoạn phim ngắn
như vậy. Có lẽ ông ta thường xem những thứ này tại công ty khi buồn
chán, và giấu nó ở một nơi bí mật không ai hay biết. Kể cả sau khi
chết rồi, việc ông ta đã xem những đoạn phim đó mà bị phát hiện cũng
có thể gây ra kha khá rắc rối. Goo Dong Chi rất hiểu tâm tư đó. Chính
bởi những lý do như vậy nên người ta mới cần đến deleting. Cái thứ
gọi là thanh danh, con người ai cũng đều coi trọng nó.

Người khiến Goo Dong Chi bắt đầu công việc deleting là một nhà

văn. Khoảng hai năm trước, một ngày nọ, có người đàn ông tầm sáu
mươi tuổi tìm đến văn phòng gã. Người đàn ông giao cho gã một
nhiệm vụ khó khăn, đó là nhờ gã tìm những bức thư ông đã gửi cho
hai người nọ và hủy bỏ chúng. Việc này cần đột nhập gia cư và trộm
cắp nên ban đầu Goo Dong Chi đã từ chối, nhưng quả thực hoàn cảnh
của gã khi ấy không cho phép gã từ chối bất cứ việc gì dù khó khăn
đến mấy. Hồi ấy gã đã bỏ nghề cảnh sát và chuyển sang làm thám tử
tư, nhưng chẳng có mấy việc để làm. Chỉ toàn những việc chán ngắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.