CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 162

- Con xin lỗi, cuối cùng Cloé thì thầm. Con không muốn làm bố mẹ tổn

thương, nhưng khi nhìn thấy em, hôm nay... Với cả căn phòng đó, sao mà
xấu thế...

- Bố mẹ không thể làm hơn được, Clo ạ, bố cô nhắc lại. Nếu cứ tiếp tục

thế này chúng ta sẽ buộc phải bán nhà để trả chi phí. Và mỗi tối, chúng ta
trằn trọc khó ngủ vì lo cho tương lai của em. Em sẽ ra sao sau khi chúng ta
chết đi ? Con có thể nói cho bố mẹ nghe không ?

- Con sẽ chăm sóc em, Cloé khẳng định, giọng gần như không nghe thấy

gì.

- Thế sao ? Như con đã chăm sóc em từ bấy đến nay ?
Rốt cuộc, Cloé cũng ngẩng đầu lên.
- Con nói là con sẽ chăm sóc em, bố ạ. Và con.. con xin lỗi.
Vì đã phá hỏng cuộc đời của hai người. Vì đã biến những đêm ngủ của

hai người thành ác mộng.

- Giá như bố mẹ biết con nghĩ về em nhiều thế nào... Con tự trách mình

đến thế nào.

Bà Mathilde ngập ngừng, rồi ôm Cloé trong vòng tay.
- Bố con không nghĩ như ông ấy nói đâu. Không phải lỗi của con, con

yêu ạ.

- Có chứ. Con ở cùng em, lúc em ngã... Chính con đã dẫn em ra đó.
Cô chuẩn bị tinh thần để bị mẹ đẩy ra. Bị xua đuổi vĩnh viễn khỏi ngôi

nhà này.

Nhưng bà Mathilde vẫn tiếp tục ôm siết lấy cô.
- Con sợ lắm, nên con đã nói dối. Con đã nghĩ là...
Cloé òa khóc nức nở, cố gắng nói hết câu. Đi đến tận cùng nỗi khiếp sợ.
- Con đã nghĩ bố mẹ sẽ bỏ rơi con nếu con nói ra sự thật !
- Bình tĩnh đi con, bà Mathilde thì thầm. Bình tĩnh đi.
- Dù sao thì có khóc cũng đã quá muộn rồi, ông Henri nói thêm.
Ông quay trở lại trước ti vi, bước chân nặng nhọc, Cloé vẫn ở trong vòng

tay mẹ một lúc lâu. Để mặc cho nước mắt, bị kiềm giữ bấy lâu nay, tuôn
trào. Nên không thể nhìn thấy nước mắt của bố cô. Rơi rất thường xuyên.

Mỗi ngày, từ hai mươi sáu năm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.