CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 342

thứ này. Được sống những năm cuối đời trong căn hộ của hai người, bên
cạnh anh.

Vừa đặt chân ra đến bên ngoài, Gomez châm một điều thuốc và hít một

hơi thật sâu bầu không khí có hương vị nicotin. Thật sung sướng...

Trốn trong căn hộ của mình, Alexandre nằm lăn trên ghế dài và ngốn

một bữa trưa hẳn phải khiến một chuyên gia dinh dưỡng công phẫn.

Tối nay, anh sẽ đến gặp Cloé. Để yên tâm là cô vẫn an toàn. Bảo vệ sát

sạt

Lẽ ra anh không bao giờ nên ngủ với cô, và hoàn toàn ý thức được điều

đó. Nhưng cũng không thể nào thực sự tiếc nuối về chuyện đó. Thậm chí
anh còn sốt ruột mong nó tái diễn, trong khi chỉ nghĩ đến thôi anh đã thấy
như bị buồn nôn. Anh tự ghê tởm chính mình.

Điện thoại di động của anh rung lên, anh với tay ra chiếc bàn thấp để lấy.
- Vâng ?
- Chào anh, Alexandre, là Valentine đây.
- Valentine ? Gomez vừa nhắc lại vừa mỉm cười. Em thế nào rồi ?
- Cậu hỏi đó phải đặt cho anh mới đúng, cô gái trẻ trả lời.
- Tốt hơn hết là không hỏi.
Một thoáng im lặng, rồi Valentine lên tiếng.
- Em đang tự hỏi tối nay ta có thể gặp nhau không. Em không phải trực

và em còn nợ anh một lời mời đi ăn nhà hàng.

- Em không nợ tôi gì cả, viên cảnh sát khẳng định. Với lại tối nay tôi có

việc hẹn trước mất rồi.

Anh cảm nhận nỗi thất vọng ở đầu dây đằng kia, ngần ngừ một lát. Đôi

khi niềm vui và nỗi tuyệt vọng lại pha trộn với nhau thật tốt...

- Nhưng ta có thể gặp nhau chiều nay, nếu em muốn.
- Để đi ăn nhà hàng thì sẽ không tiện đâu ! Valentine đùa.
- Thế thì mời tôi uống cà phê đi.
- OK. Anh muốn đến nhà em không ?
Alexandre mường tượng ra một cuộc hẹn hò nóng bỏng, và anh muốn

tránh. Trong lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.