CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 446

Em không chỉ tỏ vẻ ngạc nhiên. Mà ngạc nhiên thực sự. Đã đến lúc rồi ư

?

Người đầu tiên giơ thẻ ra, đồng nghiệp của anh ta cũng làm như vậy. Một

đại úy và một thiếu úy.

- Các anh có thể quay lại sau không ? Tôi đang ở cùng em gái...
- Chúng tôi đã báo cho các y tá, viên đại úy đáp lại. Họ sẽ đến đón cô ấy.

Tôi sẽ yêu cầu cô theo chúng tôi, cô Beauchamp.

Em lại quay sang Lisa, cố gắng mỉm cười với em ấy. Nhưng không làm

được.

Chúa ơi, Lisa... Elisabeth yêu dấu của em. Em sẽ không kịp mất !
- Chị phải chia tay em đây. Họ sẽ dẫn em về phòng, em đừng lo.
Em hôn lên má em gái, áp môi em trên má em ấy vài giây. Em cảm thấy

nhịp thở của em ấy nhanh hơn.

- Em đừng lo, chị sẽ quay lại.
Chúng ta lại phải đau khổ. Lại phải chờ đợi.
Cuối cùng, em ôm em ấy trong vòng tay, gần như nhấc bổng em ấy khỏi

chiếc xe lăn.

Không thể có chuyện họ đã hiểu ra. Đã biết. Nỗi sợ hãi khiến môi em run

rẩy.

Em vừa thất bại, lần thứ hai. Em vừa kết tội em gái em, lần thứ hai.
- Tha lỗi cho chị, Lisa !
Viên thiếu úy đặt một tay lên vai em, em giật mình.
- Phải đi thôi, thưa cô.
Em tách khỏi Elisabeth, với dự cảm khủng khiếp rằng em đang nhìn thấy

em ấy lần cuối cùng trong đời. Em tin rằng em ấy cũng đã hiểu, khuôn mặt
em ấy, vốn gần như không còn biểu hiện gì từ hai mươi sáu năm nay, bỗng
như bao trùm một tấm vải liệm sợ hãi.

Em đối mặt với hai cảnh sát và nghĩ đến việc cầm khẩu Walther lên. Đôi

mắt em liền nhìn vào vũ khí mà họ đang đeo ở hông bên phải.

Không, em phải tìm một giải pháp khác. Nếu họ giết em lúc này, Lisa sẽ

không còn cơ may nào.

Viên thiếu úy bước lên, tay cầm một chiếc còng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.