CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 454

Có lẽ em sẽ lại chìm vào giấc ngủ. Có còn lối thoát nào khác đâu ? Có

còn lối thoát nào, ngoại trừ cái chết ?

Em hi vọng sẽ mơ thấy anh, nghe thấy giọng nói của anh. Em đã yêu nó

biết bao, giọng nói của anh...

Nhưng em tin rằng em sắp quên nó...

***

Một tiếng động buộc em mở mắt ra.
Một chiếc chìa khóa xoay trong ổ.
Họ lại đến đánh thuốc em ? Tra tấn em ?
Em khẽ gọi mẹ. Nắm chặt hai tay, em thì thầm: mẹ, mẹ, mẹ ! Đến đón

con đi, làm ơn ! Đó chỉ là một tai nạn, con thề với mẹ ! Thế nên đừng để họ
giết con, con xin mẹ !

Một luồng ánh sáng yếu ớt chiếu vào cõi hư vô, có ai đó lại gần em.
Một chiếc áo blu trắng, đương nhiên. Nói cho cùng, ở đây chỉ có thứ đó.

Thứ đó, và những người điên.

Em ngẩng đầu lên, và bỗng nhiên, một niềm vui vừa sâu lắng vừa bất

ngờ tràn ngập trong em, cuốn em đi.

Một khuôn mặt quen thuộc. Rốt cuộc cũng có một điểm tựa. Một hi

vọng.

- Quentin !
Nhẹ nhõm khiến em có thêm những sức lực không ngờ. Em lao vào

trong tay anh ấy, mặc dù chỉ mới quen biết sơ sơ. Đột nhiên, anh ấy trở
thành người bạn duy nhất của em, ánh sáng của em, trung tâm của thế giới.

Em ôm chặt anh ấy, bíu lấy anh ấy như thể đó là một cái phao còn em là

người đang chết đuối.

Em gục vào vai anh ấy khóc nức nở, anh ấy lùa tay vào trong tóc em.
- Quentin, giá mà anh biết em hạnh phúc thế nào khi nhìn thấy anh...
Anh ấy vẫn không nói, chỉ lau nước mắt lăn trên má em. Nhưng anh ấy

mỉm cười với em. Và điều đó khiến em dễ chịu. Vô cùng dễ chịu.

Em lại áp đầu vào hõm vai anh ấy.
- Anh sẽ đưa em ra khỏi đây, đúng không ? Hãy nói là anh sẽ đưa em ra

khỏi đây, em xin anh !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.